Ở thời điểm nào đó trong cuộc đời, nhất định bạn sẽ phải nếm trải những khổ đau, những nỗi buồn chẳng thể gọi tên. Nhưng dù vết thương lòng có lớn đến mấy, bạn cũng phải mỉm cười đón nhận và tiếp tục sống.
Ngày còn nhỏ ai cũng mong lớn lên thật nhanh để có thể làm những điều mình mong muốn. Nhưng lớn rồi thì lại chẳng muốn lớn nữa. Bởi họ sợ, sợ những thị phi, sợ những nỗi đau sẽ ập đến bất cứ lúc nào.
Càng lớn, người ta càng có nhiều mối lo toan. Nhiều lần, chúng ta ao ước được như những đứa trẻ. Để khóc thật to mỗi khi bị đau và cười thật sảng khoái khi nhận được chiếc kẹo ngọt hoặc được người khác khen ngợi, thế thôi!
Vài tháng trước, tôi đến thăm một người bạn nằm viện vì suy nhược cơ thể. Cô ấy mới ly dị chồng được vài tuần. Để quên đi những nỗi đau trong quá khứ, cô ấy lao vào công việc, không ăn uống dẫn đến kiệt sức.
Tôi hỏi cô ấy làm vậy có hạnh phúc không? Có vui không khi tự hành hạ chính mình, có vui không khi người kia chẳng thèm quan tâm? Có vui không khi làm bản thân sống dở chết dở như thế này?
Vài hôm trước, tôi có chat với đám bạn thân thời đại học. Có người đang lao đao về công việc không như ý, có người lại khổ sở vì nghe tin ba mẹ bị bệnh nặng, gánh nặng kinh tế đổ hết lên người.
Ai cũng nghĩ chúng tôi vô tư, cười cười nói nói mỗi ngày, cuộc sống chắc sung sướng lắm. Nhưng có mấy ai hiểu chúng tôi cũng phải chịu áp lực, cũng từng ngủ với hai hàng nước mắt chưa kịp lau khô.
Cuộc đời này ngắn ngủi lắm, có khi quay lưng một cái đã không còn nhìn thấy nhau nữa. Vì sao bạn mãi loay hoay trong những khổ đau không thoát ra được? Có thể bạn cảm thấy nỗi đau của mình là lớn nhất, chẳng ai có thể hiểu được. Nhưng hãy nhìn rộng ra một chút, có rất nhiều người phải ngày đêm chật vật vì miếng cơm manh áo.
Có biết bao nhiêu người phải lăn lộn, chịu sự sỉ vả của người đời để thực hiện được ước mơ của chính mình. Có biết bao nhiêu đứa trẻ mồ côi và biết bao nhiêu người già bị gia đình bỏ rơi. Nhưng họ vẫn đang phấn đấu sống tốt mỗi ngày, vậy thì nỗi đau của bạn có là gì so với những điều mà họ đang trải qua đâu?
Trong cuộc đời phụ nữ, có hai nỗi đau có thể khiến họ gục ngã, đó là đàn ông và công việc. Nhưng nếu đau khổ vì một người đàn ông thì chẳng đáng một chút nào. Thay vì dành thời gian để gặm nhấm những nỗi đau do đàn ông mang lại, bạn hãy học cách để vượt qua.
Yêu được cứ yêu, hận được cứ hận, vui thì cười, buồn hãy khóc thật to. Nhưng tuyệt đối đừng để những cảm xúc đó chế ngự mình. Cuộc đời này vốn ngắn ngủi, vì thế đừng suy nghĩ quá dài. Bởi chúng ta, ai rồi cũng sẽ ổn cả thôi.
Khi gặp khó khăn hay đau buồn, hãy tự nhủ với bản thân rằng còn rất nhiều người đang phải chịu khổ đau hơn mình. Ngay lúc đó, bạn sẽ cảm thấy cuộc đời mình không bi kịch như bản thân vẫn nghĩ.
Tuổi đôi mươi, bạn ngây thơ, khờ dại, ở độ tuổi này đến một chiếc lá rơi cũng có thể khiến bạn cười như điên như dại. Còn ở độ tuổi ba mươi, bốn mươi, bạn sống trầm lặng hơn, chín chắn hơn.
Phụ nữ ạ, hãy giữ mãi nụ cười ở tuổi đôi mươi và cách sống như tuổi ba mươi. Cuộc đời này không dài để bạn mãi suy nghĩ những điều viển vông mà đánh mất đi những điều quý giá ở hiện tại.
Khánh Chi (tổng hợp)