Tôi vẫn còn rất yêu vợ và thương con trai nhưng tôi chỉ sợ vợ tôi đã sai lầm lại tiếp tục sai lầm thêm.
16
Tôi với vợ cưới nhau khi cả 2 còn tay trắng. Lúc đó cả 2 chúng tôi mới ra trường, đi làm, thu nhập rất eo hẹp, bấp bênh. Tuy phải đi ở nhà thuê và đồng lương eo hẹp nhưng tôi và vợ thương yêu nhau vô cùng.
Chúng tôi định bụng sẽ kế hoạch để kiếm tiền mua nhà. Khi nào cả 2 có nhà cửa ổn định ở Hà Nội thì mới sinh con. Khi biết được dự định của vợ chồng tôi, bố mẹ 2 bên rất ủng hộ vì họ cũng nghĩ rằng công việc, nhà cửa chúng tôi chưa ổn định, sinh con sẽ thêm khó khăn, vất vả.
Vợ chồng tôi cứ thế bảo ban nhau làm việc thật chăm chỉ. Ngoài làm công việc văn phòng, vợ tôi còn bán thêm quần áo, đồ ăn, mỹ phẩm trên mạng, tôi không nề hà giúp vợ đi ship hàng khắp thành phố sau giờ làm. Sau 5 năm dành dụm, cùng với sự giúp đỡ của bố mẹ 2 bên, chúng tôi mua được một căn chung cư khá ưng ý. Tôi và vợ quyết định có con.
Đầu năm nay, vợ tôi mang thai và đến tháng 10, em đã sinh một bé trai rất đáng yêu. Lần đầu được làm bố, tôi yêu con trai vô cùng. Tôi nghĩ rằng, con trai chính là thứ quý giá nhất trong cuộc đời của mình.
Ngày đầy tháng con trai tôi, tôi quyết định tổ chức một bữa tiệc đầy tháng thật hoành tráng. Tôi đã mời tất cả gia đình và bạn bè thân thiết đến chung vui với gia đình tôi trong ngày này.
Trong số khách mời ở công ty vợ, tôi thấy sếp của vợ cũng đích thân đến dự tiệc. Sếp của vợ tôi khá già, mái tóc đã ngả màu hoa râm, tôi đoán ông ta cũng tầm tuổi 50. Khi đến dự lễ đầy tháng con tôi, ông ta đã tặng bé 1 phong bao lì xì 1000 USD.
Không những thế, sếp của vợ còn liên tục bế ẵm và ngắm nghía con trai tôi không chán mắt. Lúc đầu tôi chỉ nghĩ rằng có thể anh này khá quý trẻ con nên mới có hành động như vậy.
Sau khi ăn trưa, tôi và các bạn đồng nghiệp ra bàn uống nước trong khi vợ tôi tiễn bạn đồng nghiệp của cô ấy ra tận thang máy. Chờ mãi không thấy vợ tôi vào bế con, tôi mở cửa đi ra phía hành lang thì bắt gặp vợ tôi đang đứng nói chuyện với sếp. Khi tôi lên tiếng gọi thì vợ tôi tỏ ra hốt hoảng, vội vã chào sếp để đi vào nhà.
Cảm thấy có chút nghi ngờ về mối quan hệ trên mức bình thường của vợ và sếp, đêm đó, tôi đã thẳng thắn hỏi chuyện này với vợ. Tuy nhiên, vợ tôi vẫn quả quyết rằng tất cả chỉ là hiểu lầm. Cô ấy nói từ trước đến nay luôn một lòng một dạ với tôi và không hề có bất cứ một mối quan hệ nào với sếp của cả.
Tuy nhiên, những cử chỉ, hành động của vợ tôi và sếp của cô ấy trong ngày hôm đó làm tôi ám ảnh và suy nghĩ mãi. Tôi đã lén ôm con đến bệnh viện để kiểm tra. Kết quả bác sỹ đưa ra làm tôi tái mặt.
Con trai không những không phải con tôi mà tôi còn mắc chứng suy nhược tinh trùng. Thật không thể tưởng tượng nổi! Trách gì vài năm trở lại đây vợ tôi rất thờ ơ, hững hờ chuyện chăn gối. Cô ấy thường lấy lý do rằng vì công việc quá vất vả, căng thẳng nên chẳng còn hứng thú.
Mắt tôi nhòa lệ, tôi cảm thấy thế giới xung quanh tôi sụp đổ trong phút chốc. Tôi còn rất yêu vợ và thương con trai tôi. Chỉ cần cô ấy chấp nhận cắt đứt mối quan hệ với sếp, tôi sẽ yêu thương và nuôi nấng con trai như con đẻ. Nhưng tôi chỉ sợ cô ấy đã sai đường rồi lại tiếp tục sai thêm. Tôi thực sự đang đau khổ và rối trí quá.
Khánh Chi (tổng hợp)