Người ta thường nói, phụ nữ sau 30 nhan sắc sẽ bắt đầu đi xuống, không còn được rạng rỡ và tươi trẻ như những ngày còn đôi mươi. Vào thời điểm ấy, phụ nữ sẽ bắt đầu nhận ra sự khác biệt của tuổi tác khi những vết nhăn đang dần dần xuất hiện trên khuôn mặt và làn da thì chẳng còn được căng mịn và mượt mà như vài năm về trước…
Điều ấy hoàn toàn đúng, bởi thời gian chính là thứ vũ khí lợi hại nhất tàn phá sắc đẹp của người phụ nữ. Nhưng nếu chỉ chăm chăm đổ lỗi cho thời gian thì liệu đã đủ hay chưa? Phải chăng vẻ đẹp của người phụ nữ vẫn còn phải phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác nữa?
Chuyện là…
Tôi có một người chị họ sống ở xa, hai chị em vẫn thường xuyên liên lạc qua điện thoại và tin nhắn facebook. Những dòng tin từ chị đa phần là những câu chuyện buồn về cuộc sống hôn nhân và chị thì chẳng thể nào đủ mạnh mẽ để đương đầu với tất cả.
Anh rể tôi sau khi cưới chị về được vài năm bỗng trở thành một con người hoàn toàn khác, anh cục cằn hơn, hay la mắng và xét nét vợ con từ những chuyện bé xíu, đã vậy anh còn thường xuyên vắng nhà và nhậu say bí tỉ, mỗi khi chị hỏi thì anh chẳng ngại ngần dùng vũ lực để đàn áp người vợ bé nhỏ của mình.
Đợt chị về thăm nhà tôi nhân một chuyến công tác cách đây một tuần, xuất hiện trước mặt tôi không còn là người phụ nữ tươi tắn và năng động như ngày trước. Chị vẫn cười, song nụ cười lại thoang thoảng một nỗi buồn khó nói. Chị tôi trông già đi nhiều so với cái tuổi ba mươi hai, chị gầy đi và rõ ràng là nhìn khắc khổ hơn trước. Trong cuộc trò chuyện với chị, tôi đã lắng nghe được nhiều tiếng thở dài.
Tôi lại nhớ tới chị hàng xóm cách nhà mình chỉ vài căn. Ngày chị về làm dâu xóm này, ai cũng chê chị đen, gầy và xấu. Thế nhưng bù lại, chị lại có một người chồng yêu chiều mình hết mực. Chuyện vợ chồng nhà ấy sống với nhau tình cảm thế nào cả xóm ai cũng biết và hầu như ai cũng phải công nhận một điều rằng sau mấy năm lấy chồng trông chị đẹp hẳn lên.
Vậy nên người ta mới nói, phận đàn bà sướng hay khổ đều phụ thuộc vào việc có lấy được một người chồng tốt hay không, bây giờ chúng ta lại có thể khẳng định thêm rằng phụ nữ sau ba mươi, đẹp hay xấu một phần cũng do chồng mà thành. Nếu xem người phụ nữ giống như một bông hoa thì người chồng lại chính là đất, là nước, là không khí để nuôi dưỡng bông hoa ấy.
Là phụ nữ thì ai chẳng muốn đẹp, thậm chí là còn muốn được đẹp dài lâu. Nhưng hãy thử nghĩ mà xem, nếu phải chung sống cùng một người đàn ông chán ngắt, vô tâm, độc đoán, vũ phu…thì liệu người vợ ấy có còn tâm trạng để mà "đẹp" nữa hay không? "Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ", chính sự nhẹ nhõm và vui tươi trong tâm hồn mới là liều thuốc quý giá nhất nuôi dưỡng vẻ đẹp thanh xuân của người phụ nữ.
Phụ nữ vốn không hề phức tạp như cánh đàn ông thường hay nghĩ, trái lại, họ đơn giản đến vô cùng. Những ông chồng nhiều khi cứ phải đau đầu để nghĩ ra hàng trăm ngàn cách "nịnh vợ" nhưng họ lại không biết rằng, để đổi được một nụ cười của người bạn đời, họ chỉ cần quan tâm cô ấy một cách nhẹ nhàng, biết đỡ đần, chia sẻ với cô ấy những công việc bé nhỏ trong nhà và biết hỏi thăm, lắng nghe cô ấy đúng thời điểm.
Vậy nên…hỡi những người chồng, các anh chớ vội chê bai khi bỗng một ngày nhận ra vợ mình không còn đẹp như trước, chớ vội thất vọng khi so sánh hình ảnh của vợ bây giờ và lúc mới cưới nhau, điều các anh cần làm lúc ấy chính là tự chất vấn bản thân mình, tự hỏi lòng xem thời gian qua mình đã làm những gì để nụ cười của vợ không còn được rạng rỡ như trước.
Con người ta có thể nhìn ra phần nào đó bản chất của một người đàn ông thông qua vẻ ngoài của một người phụ nữ. Sự héo hon hay rạng ngời của một người vợ chính là cách để người đời nhìn nhận về một đấng ông chồng. Các anh đừng nghĩ rằng mình vô can trong vấn đề đẹp – xấu của vợ bởi vợ đẹp thì công lao một phần ở anh và vợ xấu thì trách nhiệm cũng một phần nằm ở anh.
Khánh Chi (tổng hợp)