Vợ chồng trẻ, muốn kế hoạch nhưng thuốc tránh thai thì vợ sợ có hại, dùng bao thì vợ nói không có cảm xúc thế nên mọi sự tôi đều để cho vợ tự quyết định để rồi…
Tôi quen vợ từ lúc vợ còn đang là một cô học sinh cấp 3. Tôi hơn em 8 tuổi, là bạn của anh trai em. Thực ra nhà tôi và nhà em cách nhau cả chục cây số nhưng một lần qua nhà em chơi, nhìn thấy em tôi đã bị em hút ngay lần đầu gặp gỡ.
Em ngây ngô, dễ thương và thực sự quá giản dị so với đám con gái mới lớn bây giờ mà tôi biết. Em cũng rất ngoan ngoãn. Anh trai em nói, ở nhà ai cũng cưng em, không ai là không quý em vì em nói năng nhẹ nhàng, biết vâng lời lại biết nịnh nên chẳng ai quát mắng hay giận em cái gì bao giờ.
Em bảo với bố mẹ em không thích học, em muốn ở nhà làm kinh doanh hay đi làm gì đó để phụ bố mẹ. Đó là lần đầu tiên em làm trái ý gia đình.
Thực ra nếu lấy em về làm vợ, tôi có thể đáp ứng điều đó cho em vì nhà tôi mở một tạp hóa lớn. Mẹ tôi vẫn muốn kiếm một cô con dâu về để cùng bà quản lý. Nhưng con gái bây giờ thực dụng mà lại lười. Chỉ thích ra ngoài ăn trắng mặc trơn mà vẫn có tiền, đâu cô nào chịu ở nhà.
Biết được ý định của em như thế, tôi vội vã xin số, xin tài khoản face rồi năng qua nhà em chơi hơn. Dần dà bố mẹ em cũng quý tôi rồi tôi cũng tán được em. Lúc đó em vừa tròn 17 tuổi.
Khi ấy, ở làng cũng có một gã tán em. Nó nhỏ tuổi hơn tôi nên tâm lý cũng như rất hiểu sở thích con gái. Tôi đã tức đến lồng lộn khi thấy em ngồi sau xe nó cười hồn nhiên đi uống trà sữa. Hôm sau, vì tức mà tủ lạnh nhà em có đủ trà sữa cho em uống 1 tuần. Em bảo em ghét trà sữa, ghét cả tôi. Tôi chỉ mong em nhanh đủ 18 tuổi để hốt em về.
Thế rồi cái ngày ấy cũng đến. Em khóc lóc ầm ĩ khi 2 bên gia đình nói chuyện cưới xin. Còn tôi một mặt nịnh em nhưng mặt kia thì nhờ mở cờ trong bụng. Em là vợ tôi. Tôi sướng phát điên.
Đêm tân hôn, em thủ thỉ em chưa muốn có con vì em còn nhỏ quá. Cả đêm đó em lên mạng tìm hiểu các phương pháp tránh thai mà không hay biết rằng một gã đàn ông gần 30 như tôi có đầy đủ kinh nghiệm em không hỏi.
Em không muốn uống thuốc tránh thai vì em sợ hại, em không thích dùng bao vì bảo cái đó cũng không tốt, sợ tôi ra ngoài lăng nhăng nữa. Rồi bao nhiêu cách bày ra bị em bác bỏ hết. Cuối cùng em chốt em sẽ làm theo cách một số bạn của em mách. Bàn bạc xong xuôi cũng 1h đêm. Chẳng còn hứng mà tân hôn nữa.
Cứ tưởng là cách gì to tát nào ngờ những cách của em khiến tôi vài phen tá hỏa. Đầu tiên em nghe ai đó nói tính chu kỳ. Thời điểm nguy hiểm vào khoảng chúng tôi mới cưới thế là tôi phải nhịn. Nằm cạnh vợ mà chẳng được làm gì quả là bí bách. Xong đợt đó thì tôi cũng được thỏa lòng nhưng cứ cách hôm em lại cấm vận tôi.
Cũng thành công được hai tháng thì em bị chậm kinh. Em lo tới mức lăn ra ốm. Đến lúc đi khám thì bác sĩ kết luận do em căng thẳng quá nên nội tiết thay đổi chứ chưa có em bé. Em lại thở phào nhẹ nhõm và lại cấm tôi. Em bảo cách đó không được em thử cách khác.
Sau mỗi lần quan hệ, em cứ bôi thứ gì đó chua chua vào chỗ ấy, thành thử được vài bữa nó sưng lên. Hai vợ chồng lại tá hỏa lôi nhau đi viện. Hóa ra em bôi chanh vào đó để ngăn cản sự thụ thai làm cho chỗ đó bị viêm nhiễm.
Trời đất ơi vợ tôi. Kể từ hôm đó tôi quyết định, không có phòng tránh gì hết, có bầu thì đẻ. Em mặc dù trong lòng ấm ức lắm nhưng vài vụ kia khiến em sợ tái mét. Cứ nghĩ lấy được vợ trẻ thì sướng nào ngờ, cũng đau đầu lắm các ông ạ…
Khánh Chi (tổng hợp)