An là nhân viên IT (công nghệ thông tin) của một công ty liên doanh với nước ngoài. Anh còn nhận thêm nhiều dự án làm thêm ở ngoài. Thu nhập cũng đủ đảm bảo cho cả hai vợ chồng cuộc sống xông xênh. Nhưng ngặt một nỗi, nhu cầu cuộc sống của vợ anh không như người bình thường. Tuần trăng mật, nàng nhất định đòi đi nước ngoài, chứ không đi tour Nha Trang – Đà Lạt như An đề xuất. Vậy là số tiền cha mẹ đôi bên cho hai vợ chồng làm vốn liếng đều đổ vào chuyến đi Singapore, với hàng túi đồ và quà cáp nàng thu thập ở thiên đường mua sắm phải đóng thành bưu kiện gửi về nước.
Hậu trăng mật, mỗi ngày là một nhu cầu mới của nàng. Hôm nay cô ca sĩ Hà Hồ mặc kiểu áo này, ngày mai cô diễn viên Minh Hằng có kiểu váy kia. Rồi cô bạn này có đồ trang sức mới, cô bạn khác vừa mua túi xách. Nàng liền cập nhật và đều muốn có những món đồ như thế. Đã thành lệ, nàng có lịch mua sắm quần áo, nhuộm, uốn, hấp tóc, sơn móng hàng tuần. Quần áo nàng hầu như chỉ mặc một lần, có cái hứng lên mua rồi chẳng bao giờ mặc. Cuối mùa, nàng đóng vào bao tải chở sang nhà ngoại để đưa về quê với lý do chúng đã lỗi mốt. Nếu An có phàn nàn thì nàng phụng phịu bảo, nàng làm đẹp để cho ai, không phải cho chồng hãnh diện với xung quanh ư?
Nhu cầu cuộc sống của vợ anh không như người bình thường – Ảnh minh họa
Vừa đổi chưa rời tay chiếc điện thoại cho nàng sang iPhone 8 cho bằng chị bằng em, đã phải chuẩn bị hầu bao để nàng mua iPhone X. Sinh nhật nàng, An đã muốn gây bất ngờ cho nàng bằng một chiếc LX nhưng cuối cùng phải bán lại vì nàng nhất quyết không chịu đi mà muốn mua ô tô. Mỗi lần ra đường, nàng liên tục thốt lên: "Nhà mình chưa có cái đèn cây đẹp thế kia", "Anh ơi, nhà mình chưa có cái máy sấy khô tay nào". Dường như nàng muốn khuân hết đồ ở cửa hàng về nhà.
Để đáp ứng nhu cầu của vợ, An phải liên tục nhận thêm nhiều dự án nữa. Có lần vừa hoàn thành dự án làm ngoài với thằng bạn, đáng nhẽ chia đôi nhưng vì nàng muốn mua máy rửa bát, An đành chia cho bạn 1 phần, còn mình lấy 2 phần với cớ dự án do An gọi về. Làm mất lòng bạn thì còn được chứ An không thể chịu được đôi mắt ươn ướt cùng sự mè nheo của nàng. Lắm lần, An cũng phải viện lý do cơ quan làm ăn thất bát để "vác mặt mo" về nhà xin viện trợ của bố mẹ.
Thấy An chiều vợ như vậy, bạn bè trêu rằng An ăn phải bùa mê của nàng. An cũng không biết nữa. Nhưng chỉ cần nghe nàng thỏ thẻ như rót mật vào tai là An mềm lòng. Nàng còn có chiêu ỉ ôi giận dỗi nữa nên muốn êm cửa êm nhà thì đành chỉ có nước theo ý nàng. Không những thế, nàng cũng rất giỏi khích tướng. Nghe nàng kể chuyện chồng con Minh bạn nàng làm xây dựng kiếm nhiều tiền như thế nào, mua nhà biệt thự thế nào, sắm Mercedes ra sao là máu yêng hùng trong người An lại trỗi dậy. Và lại rút hầu bao hòng mong đáp ứng mong ước của nàng, để không bị so sánh là kém cỏi. "Thôi thì vợ chồng son, có bao nhiêu dành cho vợ hết. Vợ đẹp, vợ thời thượng thì mình cũng thơm lây", An đành tự an ủi.
Lúc mang bầu, nàng bắt An đưa đi đủ các nhà hàng sang trọng để tẩm bổ. Nàng bảo lúc mang thai không được làm tóc, sơn móng, trang điểm nên chỉ có cách đầu tư vào váy áo mới trông không lôi thôi. Sinh con xong, đống váy bầu của nàng có thể mở một cửa hàng thời trang cho bà bầu.
Không lâu sau đó, nàng bắt đầu công cuộc "trang trí" cho con. Quần áo, rồi đồ chơi trong nhà nhiều không kể xiết. Mới chưa đầy tuổi mà bé con đã có một nhà kho 15m2 chứa đầy đồ chơi. Quần áo thì xếp chật cứng hai chiếc tủ lớn.
Đến hôm nay, chơi ở nhà bạn về, nàng lại thủ thỉ với chồng: "Sáng nay sang nhà chị Nhung chơi, con chị ý có cái phòng riêng trang trí toàn màu hồng đẹp lắm. Con Trà nhà mình cứ đòi ở đấy chơi không muốn về. Nó về nhà mặt buồn rười rượi, chắc vì không có phòng riêng như người ta. Anh xem phải thiết kế phòng riêng đẹp cho con như thế". Thời gian qua, An đã phải gồng mình để lo đủ tiền sinh hoạt của cả nhà, tiền sữa, tiền bỉm, tiền thuốc thang cho con. Giờ nghe giọng thỏ thẻ của nàng, An chỉ còn nước khùng lên: "Mới chưa đầy tuổi nó đã biết gì mà buồn. Em suy diễn thì có ấy. Phải dựa vào hoàn cảnh của mình chứ, cái gì cũng muốn có thì làm sao mà gánh được". Nói xong An ngao ngán quay mặt vào tường. Anh biết, sau lưng mình là một cô vợ lại đang giở chiêu nước mắt lưng tròng. An tự nhủ: "Phải ngủ đã. Mai mới đủ tỉnh táo để xem là sẽ nai lưng ra cày cuốc để đáp ứng nhu cầu của vợ hay bắt đầu công cuộc phản kháng đây".
Khánh Chi (tổng hợp)