Cô tự nhủ ổn định vài năm sẽ đón con sang cùng, và trả hiếu tấm lòng bao la của người mẹ chồng đã luôn chia sẻ, cưu mang mẹ con cô suốt bao năm qua.
19 tuổi, qua mai mối, Nguyệt quen Khoa, người đàn ông từng đổ vỡ hôn nhân và có 1 cậu con trai tuổi kém cô 1 con giáp. Con trai chồng sống cùng với mẹ đẻ vì thế cuộc sống của cô và anh Khoa cũng không khác gì vợ chồng son. Dù là mối tình mai mối, hôn nhân chớp nhoáng nhưng suốt quãng thời gian bên nhau, Nguyệt và Khoa luôn dành cho nhau sự quan tâm, yêu thương. Và may mắn nữa là Nguyệt có mẹ chồng tốt luôn yêu thương con dâu không khác gì con ruột.
Mẹ chồng "xây tổ ấm" cho con dâu sau 8 năm lẻ bóng – Ảnh minh họa
Ngày cô bầu đứa con đầu lòng, giai đoạn ốm nghén không ăn uống được thì cô luôn được mẹ chồng hỗ trợ việc nhà và tẩm bổ món ngon để cô dưỡng thai. Hạnh phúc ngày một nhân lên, nhưng không may anh Khoa bị tại nạn và qua đời. Thế giới dường như đổ sập trước mắt Nguyệt, khi cô mới chỉ 25 tuổi và con thơ mới chỉ có 3 tuổi. Cô đã cảm thấy rất chênh vênh, vì chồng cô vốn là trụ cột chính trong gia đình, rồi lo sợ những lời tiếng xấu từ làng xóm, láng giềng cho rằng cô có "gò má cao" nên tướng sát phu.
Rồi Nguyệt xin được việc ở một nhà máy mây, tre, đan xa nhà, cô được mẹ chồng đồng ý trông con giúp, cứ cuối tuần về thăm con và hàng tháng đóng góp tiền để mẹ chồng chăm cháu.
Dù phải nghe nhiều lời tiếng chê bai về việc để con dâu trẻ, góa chồng đi làm xa, nhưng mẹ chồng cô chẳng mảy may khó chịu, thậm chí còn bênh vực, và nói mong cô sớm tìm được hạnh phúc riêng.
Trong khi đó, Nguyệt còn trẻ lại ưa nhìn nên cũng có nhiều đối tượng dòm ngó. Đôi khi cô cũng xao xuyến, nhưng chồng mới mất, con còn nhỏ nên Nguyệt không dám bày tỏ ý nghĩ với ai. Rồi một chiều cuối tuần, khi về thăm con, mẹ chồng cô gọi lại để trò chuyện. Bà nhỏ nhẹ nói với cô rằng: "Con ạ, với mẹ thì con lúc nào cũng là con dâu mẹ, dù có lấy ai đi chăng nữa. Giờ đã 3 năm kể từ khi nó mất, nếu con tìm được hạnh phúc mới, mẹ rất ủng hộ. Ai cũng có quyền được hạnh phúc, đừng vì chuyện góa bụa mà chôn vùi đi niềm hạnh phúc của mình". Nghe đến đây Nguyệt òa khóc, cô không ngờ mẹ chồng cô tinh ý và tâm lý thế.
Kể từ lần nói chuyện đó, mẹ chồng nàng dâu thêm gần gũi, có chuyện gì ở chỗ làm, hay chuyện ai đó đang để ý cô đều về thủ thỉ, nhờ mẹ chồng tư vấn. Cuối cùng thì cô cũng tìm được người hợp ý, vừa lòng, dù không phải người Việt nhưng rất quan tâm, yêu thương cô. Anh là người Hàn Quốc, sang Việt Nam làm việc. Cả hai cũng từng về nhà mẹ chồng cô chơi nhiều lần, rất quan tâm tới bà và thương đứa con riêng của cô. Mẹ chồng cô cũng ưng thuận và chuyện hôn sự cũng mau chóng được xúc tiến.
Còn hơn một tuần nữa là Nguyệt chính thức sang Hàn Quốc, làm dâu xứ người. Cô vừa vui, vừa có chút lo lắng về cuộc sống mới nơi đất khách quê người, và nhất là với mẹ chồng già, con nhỏ nơi quê nhà. Mẹ chồng cô thì một mực động viên, trấn an cô không cần lo lắng nhiều vì bà đã chăm nom thằng bé từ nhỏ. Dặn cô khi nào ổn định về đón con sang cùng. Phần bà cũng có hai con gái bên này đi lại chăm nom rồi. Nhờ đó, Nguyệt cũng an tâm phần nào.
Ngẫm ở đời thật khó có mẹ chồng nào tốt như mẹ chồng cũ của cô. Nguyệt thầm mong mọi chuyện với cô từ nay sẽ luôn thuận lợi, để cô có thể chăm sóc cho con tốt hơn và nhất là có thể trả được công ơn trời biển của mẹ chồng cũ.
Khánh Chi (tổng hợp)