Ngay sau buổi đụng độ đó thì bố chồng cũng có cuộc gặp gỡ riêng với tôi và lời đề nghị của ông khiến tôi vô cùng choáng.
Phải nói luôn với các bạn là tôi lấy chồng nhưng cuộc sống không được hạnh phúc. Đúng kiểu hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu. Trước kia yêu đương, chồng tôi cũng thuộc mẫu đàn ông rất chiều chuộng, ga lăng với bạn gái.
Ấy thế mà từ lúc lấy về, mọi thứ thay đổi chóng mặt. Chồng tôi lộ rõ bản chất là một gã thanh niên ăn chơi, không thích hợp cuộc sống gia đình. Anh ta nói, lấy vợ là cho tròn nghĩa vụ chứ thực ra không có nhiều tình cảm với tôi.
Chuyện đi sớm về khuya là lẽ thường, thậm chí có lần anh ta còn ngang nhiên dẫn gái về nhà qua đêm. Ban đầu tôi cứ chịu đựng sống cuộc sống của mình vì bố mẹ tôi rất trọng sĩ diện hơn nữa sống ở nhà này ngoài chồng ra, tôi có một người bố chồng rất tốt.
Mẹ chồng tôi thì gần như rất ít ở nhà, bà thường xuyên du lịch hoặc làm việc gì đó khá bí ẩn bởi nhà chồng tôi cũng khá điều kiện. Dần dà, tôi sa vào chuyện tình cảm ngoài luồng với một người đồng nghiệp. Cậu ta trẻ hơn tôi và chưa có gia đình.
Có một lần đi liên hoan tăng 3, tôi bắt gặp bố chồng đang ôm eo một cô gái khá nóng bỏng đi vào quán hát cùng một vài người nữa. Họ đều đã khá đứng tuổi nhưng ai cũng đều có tay vịn. Tôi đã cố gắng tránh mặt họ nhưng chẳng hiểu sao, đêm đó lại đụng mặt bố chồng và cô gái kia ở đúng nhà nghỉ.
Bố nhận ra tôi, ông không lên tiếng mà đi vào phòng luôn, còn tôi, cả đêm đó thì chẳng còn cảm xúc gì khiến bạn trai kia nửa đêm bực tức bỏ về. Sáng sớm hôm sau, tôi nhận được tin nhắn của bố chồng "việc này con đừng nói cho ai, coi như bố con chúng ta hòa".
Tôi cũng chẳng biết nói sao với tình huống này. Thấy tôi không trả lời, ông đề nghị một buổi gặp mặt khá riêng tư. Ông nói "mẹ chồng con biết hết việc này nhưng bà ấy không xứng đáng với bố. Chồng con hiện tại là thành quả mà bố phải chịu đổ vỏ cho mẹ chồng con suốt mấy chục năm qua.
Bố thừa nhận nó cũng chỉ vì thuận lợi làm ăn. Nhưng nếu nó không tu chí thì bố cũng sẽ mặc kệ. Còn con, cũng nên lo cho chính mình, đàn bà ngoại tình thường không có kết cục tốt đẹp. Ở cái nhà này phải biết giữ mồm giữ miệng, những gì con biết thì nên sống để bụng, chết mang đi".
Những lời bố nói cứ xoáy sâu vào tôi khiến tôi không tài nào không suy nghĩ. Ông ấy nói đúng nếu tôi muốn yên ổn ở đây tôi nên im lặng nhưng chẳng lẽ cả đời này tôi cứ phải sống như vậy…
Khánh Chi (tổng hợp)