Đàn bà ly hôn, chỉ những ai kiên nhẫn chờ được 3 điều này mới có thể hạnh phúc.
Đợi ngày tổn thương qua đi
Sẽ thật đáng sợ nếu chị tôi lựa chọn bước vào tình yêu hay hôn nhân lần nữa, nếu lòng chị vẫn chưa ổn yên. Chị nói với tôi, đến cả bình yên của mình cũng không giữ được thì tình yêu từ đâu có thể đâm chồi? Đôi khi với đàn bà ly hôn đợi chờ đáng giá nhất chính là lúc lòng đã thật sự không còn thấy đau.
Tổn thương qua đi với mỗi người đàn bà từng đổ vỡ đôi khi chỉ là một sáng thức dậy chỉ thấy bình yên đã đến trước cửa. Bình đạm ngắm mình trong gương mà mỉm cười, thư thả chọn một ngày thật giản dị, rồi dõi theo tương lai hay hạnh phúc của con mà nhẹ lòng.
Sự khôn ngoan ở đàn bà ly hôn chính là đợi chờ một ngày bản thân không còn sợ những nỗi đau đã cũ. Không phải là quên hẳn, mà là đòi lại chính mình ngày trước khi biết đau thương. Không phải là mạnh mẽ không sợ đau, mà là cứ chấp nhận mình yếu đuối mà từ tốn hồi phục. Dù là vài hay mấy mươi năm cũng là đáng để đàn bà tìm lại bình yên cho mình. Vì bình yên rồi mới thấy hạnh phúc tái sinh.
Sau một ngày làm việc vất vả, vùi đầu trong giấy tờ, sổ sách, các con số lắm lúc phụ nữ cảm thấy chán nản, mệt mỏi mà muốn buông xuôi tất cả. Trước khi dễ dàng yếm thế trước thử thách của cuộc đời chị em nên nhớ rằng cái gì cũng có cái giá của nó. Muốn có thành công bạn phải đổ mồ hôi, sôi nước mắt. Muốn được người khác nể trọng phải biết cách sống tử tế, không ngừng trau dồi kiến thức và làm đầy thêm kho tri thức của mình.
Cũng vậy, phụ nữ muốn đàn ông nể trọng hãy luôn tự lập, tự kiếm tiền, tự nuôi thân mà không cần dùng tiền của đàn ông, càng không bám lấy đàn ông mà sống bám. Khi ấy, thứ bạn có được không chỉ là sự tôn trọng mà còn cả lòng kiêu hãnh vô giá.
Đợi một người sau cùng
Người sau cùng ấy có thể là một người đàn ông chân thành. Họ có thể muốn nghe hết những muộn phiền, ôm vào lòng hết đau thương đã từng ở đàn bà. Họ cho đàn bà tin yêu, cũng cho đàn bà một cái kết thật đẹp. Không dở dang, không đau buồn, chỉ có hạnh phúc. Người đàn ông đó sẽ khép lại đời đàn bà bằng một dấu chấm thật tròn trịa.
Hay như với chị tôi, người sau cùng ấy chính là đứa con của chị một ngày trưởng thành và thấu hiểu lòng mẹ. Chị muốn đợi khi con hiểu rằng chị đã yêu thương con bằng hết tình yêu thương trên đời chị có. Khi con tự hào và hạnh phúc vì có một người mẹ từng ly hôn như chị. Một sự đợi chờ để thấy rằng chị đã sống đầy ý nghĩa và giá trị sau một lần đò dở dang…
Khánh Chi (tổng hợp)