Bất chấp mọi sự cấm cản, thậm chí là bị gia đình từ mặt, Kim Chi - Văn Quẹo vẫn kiên quyết dọn về sống chung.
Kim Chi bị bại liệt, không thể đi lại được. Cô gặp anh Văn Quẹo, chàng trai mù khốn khó. Hai con người, hai cảnh đời éo le nhưng trái tim lại cùng chung một nhịp đập, để rồi người nguyện làm đôi chân, người nguyện làm đôi mắt cho người còn lại và mãn nguyện với những gì mà tình yêu mang lại. Dù gặp không ít khó khăn, nghị lực sống vươn lên của cặp vợ chồng khuyết tật khiến mọi người không khỏi xúc động. Kim Chi – Văn Quẹo đã kết hôn hơn 10 năm và có hai con, bé lớn 5 tuổi, bé nhỏ vừa tròn 2 tuổi.
Cuộc sống mưu sinh vất vả vợ chồng Kim Chi – Văn Quẹo bắt đầu từ lúc 3 giờ sáng. Văn Quẹo dậy nấu cơm, sau đó hai vợ chồng cùng ăn sáng, cho con uống sữa, rồi đi gửi con trước khi đi bán vé số. Kim Chi sẽ ngồi trên chiếc xe lăn làm đôi mắt chỉ đường cho chồng, còn Văn Quẹo sẽ là người vừa đẩy cô đi, vừa hát mời vé số.
Vì bệnh tình nên Kim Chi không thể làm được việc nhà, một mình Văn Quẹo phải lo toan hết mọi thứ từ nấu ăn, giặt giũ, dọn dẹp… và cả việc chăm sóc các con. Kim Chi cho biết, lúc cả hai mới quen nhau, cô đã nói thẳng với Văn Quẹo rằng mình không thể làm được việc nhà, cũng không thể chăm chồng con vì bản thân cô còn lo chưa xong. Những tưởng những lời nói của cô gái tật nguyền sẽ làm chàng trai mất thị lực nản lòng thì Văn Quẹo lại tuyên bố nguyện làm "nô lệ" và làm tất cả mọi thứ để chăm lo cho cô suốt đời.
Nhưng tình yêu của cặp đôi bị hai bên gia đình kịch liệt phản đối. Một người thì không thể đi lại, một người lại không thể nhìn thấy gì, nếu cả hai đến với nhau rồi ai có thể làm chỗ dựa cho người kia, ai có thể chăm sóc cho người còn lại… rất nhiều điều khiến mọi người xung quanh lo lắng.
Bất chấp mọi sự cấm cản, thậm chí là bị gia đình từ mặt, Kim Chi – Văn Quẹo vẫn kiên quyết dọn về sống chung. Lúc đó, họ thậm chí phải mượn người quen 800.000 đồng, đóng tiền nhà trọ 400.000 nghìn đồng, còn lại để dành mua bánh mì không ăn cả tháng. Căn phòng trọ nhỏ xíu, trống trơn chẳng có một vật dụng thiết yếu nào, tình yêu là thứ duy nhất họ dùng để lấp đầy cuộc sống khó khăn khi đó.
Thời gian mới bắt đầu cùng nhau đi bán vé số mưu sinh, Kim Chi – Văn Quẹo gặp nhiều tình huống dở khóc dở cười vì chưa hiểu ý nhau. Kim Chi kể, có lần cô đang mời vé số, quay lại thì thấy chồng sắp đẩy xe lăn tông thẳng vào trụ điện, hoảng quá cô mới la lớn: "Anh ơi, cây cột!". Nhưng Văn Quẹo lại nghe thành "con cọp", anh hoảng hồn quay xe lăn ngược lại rồi đẩy chạy trối chết.
Hay như một lần khác, Văn Quẹo không thấy đường nên không tránh được ổ gà, khiến vợ té xuống hố. Không tiền không bạc nên vợ chồng không biết phải xoay xở như thế nào ngoài việc cắn răng chịu đau cả tháng trời. May mắn trong một lần đi bán, Kim Chi gặp được mạnh thường quân đưa cô vào bệnh viện khám chữa, lúc đó cô mới biết mình bị gãy chân. Bó bột xong, hai vợ chồng cô lại tiếp tục nương tựa vào nhau, rong ruổi bán vé số như vậy.
Mãi đến khi cặp đôi sinh bé đầu tiên, gia đình hai bên mới bắt đầu chấp nhận mái ấm nhỏ kém may mắn nhưng tràn đầy tình yêu này. Nhìn thấy cuộc sống cực khổ nhưng cả hai luôn nương tựa vào nhau khiến cha mẹ họ vừa yên lòng, vừa xót xa muốn giúp đỡ nhưng Kim Chi không nhận. Cô khẳng định cuộc sống vợ chồng cô hiện tại khá ổn định, cực khổ nhưng vẫn có thể tự lo cho nhau. Kim Chi cũng tâm niệm, phận làm con phải là người báo hiếu, bù đắp cho cha mẹ chứ không nên để cha mẹ phải lo lắng thêm nữa.
Bé đầu tiên của cặp đôi không may mang gen khiếm thị giống cha. May mắn bé thứ hai ra đời khỏe mạnh lành lặn hơn chị gái, vì vậy vợ chồng Kim Chi chỉ mong sau này con trai nhỏ mau trưởng thành để có thể thay cha mẹ bảo vệ và chăm sóc cho chị gái.
Khánh Chi (tổng hợp)