Cuộc đời của chúng ta không có nhiều khán giả, cũng không phải ngụy trang quá nhiều, thế nên làm người, hãy đơn giản một chút, chân thành với nhau một chút thì cuộc sống mới tự do tự tại.
Làm một người ít nói nhưng tấm lòng bao la như biển cả
Từ trước đến nay tôi thích trạng thái kiếp nhân sinh như vậy. Ít nói không có nghĩa là vô tri vô giác cũng không phải không hòa đồng. Người trầm mặc hiểu cách sống ở đời. Nội tâm họ thường hàm chứa sự sắc nét của năm tháng, càn khôn.
Những người như thế, nói năng nho nhã, thực tại, và thấu hiểu im lặng là vàng, là một trí huệ. Tôi vẫn luôn ao ước được chạy tới biển rộng lặng mình trước cõi mênh mông, để cảm nhận cảnh đẹp tráng lệ của những làn sóng biển trào dâng, tung bọt trắng xóa.
Từ đó tôi có thể thấu hiểu sự bao dung, rộng lớn, vời vợi khiến "biển rộng có thể thu nạp trăm sông, người bao dung tâm sẽ rộng lớn thênh thang". Kỳ thực, đắm mình trước biển rộng không chỉ là hòa mình vào một phong cảnh trước mắt. Trong tâm luôn giữ một trạng thái như biển khơi, yêu mến những người có tấm lòng bao la như biển cả.
Người có tấm lòng bao la như biển cả nhất định là người ôn hòa
Những người ôn hoà không cần sự nhiệt tình, thân quen thừa thãi, cũng chẳng thể hiện buồn vui trên nét mặt, họ không cần che giấu hay ngụy trang bản thân, mà nội tâm họ luôn thông suốt.
Có thể nói, cách thấu hiểu và sống chan hòa nhất giữa người với người chính là khiến người ấy cảm thấy dễ chịu, khiến đôi bên đều chỉn chu, nho nhã.
Người có tấm lòng bao la như biển cả chắc chắn là người nho nhã
Nho nhã hoàn toàn không phải là vẻ bề ngoài mà là một khí chất tản ra từ bên trong tâm hồn tới ngoài dung mạo, hay chính là sự tu dưỡng của con người. Trải qua sự nổi trôi của năm tháng cuộc đời mà tâm vẫn trong trẻo như dòng nước, chẳng vấy bẩn bởi bụi trần ai.
Hơn nữa, họ hiểu được cuộc sống vốn là một sự tu hành, cuối cùng chẳng qua vẫn là tu tâm chân thực, lương thiện và nhẫn nại. Trong tâm họ có thể chứa cả nhật nguyệt, như hương bay ngào ngạt, khiến tháng ngày trở nên tốt đẹp hơn, năm tháng ngát hương hơn.
Người có tấm lòng bao la như biển cả là người khoan dung
Con người sống trên đời chẳng qua cũng là một chuỗi những tâm thái. Trái tim nhỏ hẹp thì phiền não lớn lên. Trái tim rộng mở thì những khổ nạn sẽ trở nên bé nhỏ chẳng đáng để mắt tới.
Nếu trong tâm có thể chứa biển rộng, thì dẫu cho khổ đau nhiều hơn nữa cũng có thể hòa tan trong lòng biển, mà chẳng gợn lên một con sóng. Kỳ thực đời người có 8, 9 phần không như ý, điều quan trọng là sống thản nhiên, tự tại. Trong đối nhân xử thế thì khoan dung với người khác cũng là đang hoàn thiện chính bản thân mình.
Vậy nên, chỉ cần buông bỏ gông cùm và mệt mỏi khi tâm nguyện không như ý thì đời sẽ mãi an vui. Quả thực đôi khi tôi chỉ muốn biến thành một con sóng nhỏ, chạy xô theo con nước trở về với lòng biển. Tôi muốn viết một bức thư gửi cho biển cả, kể lể những buồn vui theo tháng năm cuộc đời. Tôi muốn coi biển cả như người bạn tri kỷ, hòa cùng gió nhẹ mây bay.
Đến cuối cùng ngẫm lại chúng ta chỉ là những hạt cát bé nhỏ trong trần thế. Bạn vui hay buồn, đắm say, ngất ngây hay bàng hoàng thảng thốt, cũng đều không thể gợn một chút con sóng trên mặt biển.
Cuộc đời như một vở kịch, bạn nhập tâm vào từng vai diễn và đeo đủ loại mặt nạ mỉm cười mà thuận theo nhân tình thế thái, cùng chìm nổi nơi thế gian.
Trong những câu chuyện đời nông sâu, cuối cùng hóa ra lại đánh mất cái tôi chân thật, thiện lương thuở ban sơ. Kỳ thực, trong cuộc sống của chúng ta không hề có nhiều khán giả như vậy, cũng không cần phải ngụy trang nhiều như vậy.
Do đó, hãy sống đơn giản một chút, chân thực một chút! Nếu tâm có thể bao la như biển cả, thâm sâu mà không nông cạn, ôn hòa mà không lạnh lẽo thì lại càng tự do tự tại.
Năm tháng càng dài lại càng cần tấm lòng khoan dung
Nghĩ lại một thời say mê đắm mình trước biển cả, những con nước cứ trải rộng thênh thang, đêm ngày con nước vẫn chảy không ngừng nghỉ. Tấm lòng rộng lớn như biển cả, có thể nạp trăm sông, chứa vạn trượng, trong trẻo bình yên cả đời.
Sống ở đời, là một người có tấm lòng bao la như biển cả sẽ không dựa dẫm vào người khác, không chạy theo thế tục, không tự coi thường bản thân, cũng không làm tổn thương tới người khác. Cứ thuần chân, tươi đẹp, hoàn mỹ như chính bạn thuở ban sơ.
Khánh Chi (tổng hợp)