Chẳng hiểu sao cứ mỗi lần con bé quấy khóc, bà đều một mình bế vào phòng riêng đóng cửa kín. Chỉ vài phút sau bế ra nó đã nín và ngủ khì khì. Hóa ra…
Mẹ chồng tôi cái gì cũng tốt, bà luôn hết lòng vì con cháu, chẳng bao giờ gây điều tiếng với hàng xóm, cũng chẳng khiềm khích gì với thông gia.
Tôi lấy chồng xa, cách nhà những hơn 200km, thời gian đầu cưới đi làm thì không sao nhưng kể từ khi tôi sinh con gái đầu lòng. Mọi xung đột mới bắt đầu xảy đến.
Tôi thì thích nuôi con kiểu hiện đại, dạy con cách tự lập nhưng chủ chốt vẫn là sữa mẹ hoàn toàn. Sau này tầm 4 tháng trở ra tôi mới tính cho con ăn dặm theo phương pháp bé tự chỉ huy tức là con muốn ăn gì, nhà tôi ăn gì sẽ cho bé ăn nấy.
Nhưng mẹ chồng tôi thì khác. Bà bắt tôi kiêng khem đủ thứ. Mấy tháng trời ròng rã tôi chỉ ăn thịt nạc hết luộc lại đến kho nghệ, rau ngót. Khổ nhất là những hôm mẹ tôi bận không nấu sớm được đành cho thịt vào nồi cơm hấp.
Thực sự nuốt miếng thịt mà như cực hình vì thử hỏi hấp thịt trong nồi cơm thịt đâu có chín. Thế nên cứ bữa nào có thêm trứng luộc là tôi mừng rơi nước mắt vì ít ra nó còn là đồ chín.
Vài tháng ở cữ cũng qua đi, tôi bắt đầu tự nấu nướng nhưng vẫn dưới sự kiểm soát của mẹ chồng. Thấy cháu gầy không tăng cân, mẹ tôi bắt tôi cho con cai sữa sớm, không thì chủ yếu ăn sữa ngoài vì nói sữa mẹ nhạt nhẽo, không có chất.
Cứ lúc nào thấy tôi cho con bú là mẹ chồng cũng giằng lấy bắt con bé ăn sữa ngoài. Nhiều lúc ức phát khóc mà chẳng dám nói lại. Cứ nói thì bà bảo "chúng mày trẻ làm sao kinh nghiệm bằng bố mẹ, bao nhiêu đứa vẫn lớn lên khỏe mạnh đấy thôi".
Đúng là như thế nhưng ngày xưa đói kém khác còn bây giờ khác sao mẹ chồng tôi có thể so sánh như vậy cơ chứ. Dần dà cũng đến lúc tôi đi làm. Mẹ chồng tôi có vẻ vui lắm vì bà được toàn quyền chăm cháu. Đợt gần đây con gái tôi chẳng hiểu sao hay quấy khóc, tôi có giỗ thế nào cũng không nín nhưng chỉ cần bà bế vào phòng vài phút là cháu im ngay.
Nhưng tài, lần nào mẹ chồng bế cháu cũng vào phòng riêng đóng kín cửa. Không hiểu bà đã dùng cách gì. Bữa đó, tôi tò mò nên nhòm qua khe cửa sổ. Tôi như chết đứng ngay tại chỗ khi thấy mẹ chồng tôi cho con gái tôi ngâm ti của bà. Ấy thế mà bà lại cấm cản không cho cháu ngậm ti mẹ dù bây giờ tôi vẫn có sữa.
Tự nhiên cảm giác tủi thân và hụt hẫng kinh khủng, sao mẹ chồng tôi có thể ích kỷ đến như vậy. Dù sao đó cũng là con của tôi cơ mà. Các chị em bảo tôi phải làm sao bây giờ.
Khánh Chi (tổng hợp)