Và điều họ nói với nhau trong điện thoại mới khiến tôi sốc nặng. Tôi không tin trên đời này, lại có một màn kịch hoàn hảo như vậy.
Ngày lấy anh, tôi biết, anh đã từng kết hôn và rồi ly hôn nhưng vì yêu anh, tôi không quan tâm chuyện cũ. Anh cũng không phải là người nhìn là thấy lừa lọc.
Anh tâm sự, khóc lóc, nói với tôi rằng, mình đã từng đổ vỡ một lần, lần này, anh muốn chứng minh tình yêu của mình là không bao giờ thay đổi và mong muốn có một cuộc sống yên ổn, hạnh phúc. Kể về những tháng ngày đau khổ bên người vợ cũ mà anh rơi nước mắt khiến tôi vô cùng thương cảm.
Không ngờ, người đàn ông tôi yêu nhìn lịch lãm, bản lĩnh như vậy lại có một câu chuyện hôn nhân buồn. Thương anh, tôi quyết định lấy anh để chăm lo cho người đàn ông tôi yêu, khiến anh có niềm tin vào tình yêu, hôn nhân hơn.
Được hơn 3 tháng, tôi sống trong hạnh phúc viên mãn khi có một người chồng vừa yêu chiều lại quan tâm mình và gia đình mình hết mực. Tôi tin tưởng vào hạnh phúc này và càng khẳng định, mình cãi bố mẹ để lấy một người đàn ông có vợ không phải là lựa chọn sai lầm. Bố mẹ tôi cũng dần yêu quý anh hơn.
Nhưng, điều bất ngờ đã xảy ra khiến tôi như người điên dại khi biết được kế hoạch tày đình của chồng. Đêm đó, khi đang say giấc, tôi bỗng giật mình tỉnh dậy mà không thấy chồng nằm bên cạnh.
Tưởng anh đi uống nước nhưng mãi không thấy vào, tôi liền ngồi dậy đi xuống nhà. Không muốn bật điện định dọa anh, nhưng không ngờ, chính sự bí mật ấy đã giúp tôi nghe được cuộc điện thoại như trời giáng của chồng và người đàn bà lạ.
Anh đang nói với cô ta về tôi "Con vợ già của anh á, anh lấy cho vui thôi em, có người chăm sóc mẹ anh đã cao tuổi với cậu con trai bướng bỉnh này nữa. Còn em, em là cành vàng, là tiểu thư, anh ngu gì mà để em làm mấy việc vất vả đó.
Em phải được cung phụng chiều chuộng. Cô ta á, đang say đắm trong tình yêu không biết bị anh lừa đâu, cô ta đâu biết, anh chỉ yêu mình em, còn mình là bình phong… Thôi nhé, anh vào đây không vợ già lại thức giấc, yêu em, mai đi nhà nghỉ nhé".
Cuộc điện thoại của anh khiến tôi run rẩy chân tay. Vậy là gì, anh coi tôi là con ở, còn anh là một kẻ bỉ ổi như vậy sao tôi không hay? Hóa ra, những gì bố mẹ tôi nói, rằng nhìn anh không thật thà, rằng nhìn anh tráo trở là sự thật. Chỉ có tôi ngu dại mới có mắt không tròng.
Ngay lập tức, tôi đã li dị người chồng sau ba tháng kết hôn. Tôi cũng đã phơi bày bộ mặt của anh ta trước bàn dân thiên hạ, và tôi đã hiểu lý do vì sao, người vợ ấy bỏ đi, không một lời từ biệt.
Chỉ là, tôi quá ghê tởm khi anh bịa ra câu chuyện thương tâm để người đàn bà ngu dại như tôi mủi lòng và lấy anh trong tích tắc. Tôi hối hận lắm rồi… Đúng là, đàn bà luôn yêu mù quáng.
Khánh Chi (tổng hợp)