Quỳnh Chi - MC xinh đẹp của "Thần tượng Bolero", "The Remix" và Thùy Dung - "cô gái Thể thao" của kênh truyền hình K+ đã bên nhau 5 năm. Họ dọn về ở chung một nhà, gọi nhau là "mảnh ghép còn thiếu" và "tri kỉ". Không nghĩ đến chuyện sẽ ở bên nhau bao lâu hay cam kết mối quan hệ này sẽ đi đến đâu, Dung và Chi vui vẻ với cuộc sống trong căn hộ "đứa này bừa thì đứa kia gọn", cùng nhau nhậu và mặc chung đồ.
Vì sao chị và Quỳnh Chi quyết định dọn về ở chung?
15 tuổi tôi đã xa gia đình vào Sài Gòn sống tự lập và chưa từng ở cùng ai. Tôi cũng không nghĩ sau này mình sẽ sống chung với một người nào đó. Tính tôi cả thèm chóng chán, luôn thích những mối quan hệ mới. Song khi trở lại Hà Nội và gặp Chi, tôi có nhiều thay đổi trong suy nghĩ.
Trong cuộc đời, ai cũng trải qua nhiều giai đoạn thay đổi nhận thức. Khi còn trẻ, người ta thích được tận hưởng cuộc sống một mình, tự do bay nhảy. Nhưng đến thời điểm ấy, tôi cảm thấy không muốn một mình nữa, cần có người ở bên cạnh để chia sẻ. Lúc đó tôi đã gắn bó với Chi 3 năm nên quyết định về một nhà cùng Chi. Việc ở chung rất tự nhiên, không phải là quyết định quá khó khăn với tôi.
Thùy Dung: "Tôi sẽ thấy trống vắng nếu không có Chi"
Ở chung thay vì chỉ đi chơi chung, đi làm cùng, có gì khác?
Khi hai con người có tính cách và lối sống khác biệt về ở chung, tất nhiên sẽ nảy sinh vấn đề. Thời gian đầu chúng tôi cãi nhau khá nhiều. Hai đứa "ngứa mắt" với nhau từ những việc rất nhỏ như tôi không rửa bát ngay sau khi ăn, Chi thì hay bày bừa các loại mỹ phẩm, cặp tóc ra bàn… Sự trái ngược trong những thói quen hàng ngày làm nảy sinh nhiều mâu thuẫn nhỏ, tích tụ lại làm bùng lên những cuộc tranh cãi lớn và gay gắt hơn.
Tôi không thích tranh luận, cãi vã nên thường đợi đến khi cả hai bình tĩnh lại rồi mới nói chuyện với nhau để giải quyết, nhưng Chi lại muốn phải nói ngay cho xong. Vì thế, trong lúc nóng giận, nhiều khi mình không thể kiếm soát được lời nói và làm tổn thương người kia. Cũng có những lúc cãi vã lớn đến mức cảm thấy không thể ở cùng nhau nữa. Nhưng đến khi qua cơn nóng giận, bình tĩnh lại thì không còn ý định bỏ đi. Dần dần, chúng tôi điều chỉnh và hiểu nhau hơn. Qua một năm, chuyện cãi nhau không ảnh hưởng đến việc có muốn ở lại bên cạnh nhau hay không nữa.
Vậy với chị, điều gì quyết định việc hai người phụ nữ muốn ở cùng nhau, bất chấp những khác biệt?
Tôi không bị nặng suy nghĩ là mình sẽ ở cùng với ai, đến khi nào, người ấy là đàn ông hay phụ nữ. Tôi muốn gắn bó với người có thể chia sẻ, đối thoại được. Mình cũng phải thương họ đủ nhiều để hy sinh, dám làm những điều chưa từng làm.
Sống với Chi, tôi thấy những bất đồng chỉ do thói quen chứ không phải quan điểm sống hay tư duy đối lập. Ai cũng phải dẹp bớt cái tôi của mình để dung hòa mối quan hệ. Có những điều bỏ qua được thì nên cho qua, còn cảm thấy vấn đề đó không thể dung hòa được thì phải nói rõ ràng để cùng tìm hướng giải quyết.
Gặp Chi, tôi chưa từng chịu cảm giác tổn thương còn cô ấy đã trải qua vài mối tình đổ vỡ. Hiểu được những đau khổ, mất mát của Chi, suy nghĩ của tôi thay đổi, nhận ra mình không thể cứ cả thèm chóng chán như vậy cả cuộc đời. Tôi và Chi thành tri kỉ một cách rất tự nhiên, việc ở cùng và hòa hợp với nhau cũng được điều chỉnh dần.
Sống cùng Quỳnh Chi, điều vui nhất là gì?
Chúng tôi có nhiều sở thích chung để gắn bó với nhau lâu. Cả hai đều thích ăn, thích chơi. Hai đứa cùng nhau đi mua quần áo, mua đồ mặc chung dù Chi rất "bánh bèo" còn tôi lại tomboy. Chỉ có một thứ không thể chung được là giày dép vì chân Chi rất bé.
Sau một ngày đi làm, tối về chúng tôi nấu ăn, khuya thì ăn vặt, uống rượu vang và xem phim. Chi sẽ ngồi làm "dũng sĩ diệt mồi", còn tôi nhâm nhi vài ba ly cho vui. Cũng có những chuyện chỉ phụ nữ mới hay làm cùng nhau như kể xấu ai đó (cười lớn).
Giờ đã quen với cuộc sống hai người, nếu phải đi đâu một mình, tôi sẽ có cảm giác khó chịu. Ngược lại, Chi đi công tác dài ngày tôi thấy rất trống vắng.
Hoàn cảnh sống của tôi và Chi hoàn toàn khác nhau. Gia đình định hướng Chi nên lấy chồng, sinh con như bao người phụ nữ khác, như vậy mới có hạnh phúc. Còn tôi hoang dã hơn, sống bản năng hơn.
Tôi từng thuyết phục Chi mặc kệ định kiến, sống đúng với cảm xúc thật của mình. Ban đầu Chi cũng khá lung lay nhưng tôi tin cô ấy phải hạnh phúc thì mới ở bên cạnh tôi và sống như vậy suốt nhiều năm qua. Chi cũng hay đùa: "Nếu bác không tử tế, tôi đi lấy chồng". Đến một lúc nào đó nếu Chi đi lấy chồng, sinh con, tôi sẽ ủng hộ. Tôi tin bản thân Chi biết điều gì tốt cho mình. Nếu cô ấy cảm thấy thoải mái, hạnh phúc với sự lựa chọn đó thì sao tôi có thể ngăn cản. Chắc chắn sẽ buồn nhưng vẫn phải tiếp tục sống thôi. Vẫn có thể vui vẻ làm bạn.
Còn chị có muốn một tổ ấm riêng không?
Tôi rất thích trẻ con, nhưng định nghĩa gia đình của mỗi người rất khác nhau. Với nhiều người, gia đình là có vợ có chồng có con, còn có yên ấm thực sự hay không, không quan trọng. Với tôi, có một người đồng điệu, chia sẻ mọi điều, cùng đến nhiều nơi, luôn ở đó đợi mình về quan trọng hơn.
"Tôi gặp Thùy Dung khi vừa trải qua một mối tình 6 năm không đi đến đâu với bạn trai cũ. Mất mát khiến tôi không còn tin vào mắt nhìn đàn ông của mình nữa. Những người đàn ông từng ở bên tôi không xấu, song họ không thực sự hiểu tôi.
Tôi và Dung là một cặp. Không hẳn như một cặp vợ chồng mà là tri kỉ. Dung là một mảnh ghép rất vừa vặn với tôi ở thời điểm hiện tại. Cô ấy là người có thể chia sẻ với tôi nhiều nhất từ trước đến giờ.
Trước khi quen Dung, tôi yếu đuối, hay dựa dẫm vào đàn ông, khi không tìm được bờ vai đủ cứng rắn sẽ dễ tổn thương. Nhưng Dung giúp tôi mạnh mẽ, tự lập hơn, cô ấy luôn là điểm tựa về tinh thần. Đàn ông đôi khi rất cố gắng để hiểu người phụ nữ của mình, nhưng họ lại không đủ tinh tế để làm được điều đó. Tôi tìm thấy sự thấu hiểu tuyệt đối từ một người phụ nữ khác, đó là Dung.
Quỳnh Chi: "Dung là mảnh ghép vừa vặn đối với tôi"
Trong cuộc sống, Dung tự tin, còn tôi hay tự ti. Tôi là người rất tham vọng, đôi khi mong muốn vượt ngoài khả năng thì dễ co lại, áp lực và chùn bước. Lúc đó Dung lại giúp tôi tháo gỡ từng khúc mắc.
Ở bên cạnh Dung, thi thoảng tôi nghĩ rồi mình cũng sẽ phải đi lấy chồng chứ, không thể như thế này mãi được. Nếu tôi không có chồng, có con như những người phụ nữ khác, mẹ tôi sẽ rất khổ tâm. Tôi đã từng đấu tranh với bản thân rất nhiều, tự hỏi tại sao mình lại như thế này, tại sao không lấy chồng sinh con như phụ nữ bình thường? Sau cùng tôi nghĩ, mình đã làm hết những điều tưởng là đúng nhưng lại không cảm thấy hạnh phúc, vậy thì tại sao phải cố gắng tiếp tục làm những điều như vậy? Mỗi thời điểm, con người ta sẽ thấy cần một thứ. Nhìn lại chặng đường 5 năm qua, tôi thấy mình rất cần Dung.
Cá tính, tư duy của tôi và Dung rất khác nhau, chúng tôi hay cãi nhau. Tôi quyết liệt khi quyết định điều gì đó và phải bắt tay vào luôn. Dung lại suy nghĩ rất kĩ trước khi hành động nên bước đi chậm. Nhưng sự khác biệt sẽ bổ sung cho nhau. Hai đứa làm cùng nghề, thường góp ý nhiều cho nhau về chuyên môn; ngoài ra Dung còn giúp tôi khởi nghiệp kinh doanh thời trang nữa. Quan trọng nhất là Dung luôn cho tôi cảm giác yên bình. Sau cùng, bản thân chúng ta luôn luôn cần sự bình yên".
Khánh Chi (tổng hợp)