Đã bao lần anh muốn nói với em cái sự thật nghiệt ngã ấy, nhưng rồi anh không đủ can đảm. Anh sợ em tổn thương, sợ em lại khóc ầm lên nói rằng anh chê em xấu, rồi có khi em lại hờn dỗi, tủi thân cả tuần trời.
Đã bao lần anh muốn nói với em cái sự thật nghiệt ngã ấy, nhưng rồi anh không đủ can đảm. Anh sợ em tổn thương, sợ em lại khóc ầm lên nói rằng anh chê em xấu, rồi có khi em lại hờn dỗi, tủi thân cả tuần trời.
Sau chuyến đi nghỉ mát cùng công ty anh, trước màn thể hiện của em, anh tự thấy… không thể im lặng thêm được nữa. Anh không nói mới là hại em!
Bởi vậy, dù em có buồn, có tổn thương anh vẫn phải cho em biết cái sự thật đó: Bụng một rổ mỡ, vai u, thịt bắp sao em cứ thích mặc hở hang làm gì vợ ơi?
Anh chưa bao giờ nghĩ em xấu, chỉ là có những thời điểm trong cuộc đời em chưa thể đẹp. Là chồng, là người chứng kiến những đổi thay của em, anh hiểu chứ.
Từ một cô gái mình hạc xương mai, mảnh khảnh, ưa nhìn… sau hai lần sinh nở, em mập mạp một cách… bất thường.
Anh không chê em vì điều đó. Em đã phải đánh đổi rất nhiều vì con, vì gia đình này. Trong mắt anh, em vẫn luôn đẹp, theo một cách riêng nào đó.
Nhưng giá mà chỉ dừng lại ở đấy, giá mà em đừng thích ăn mặc hở hang trong khi vóc dáng, thân hình quá đẫy đà thì đã không nên chuyện.
Chẳng hiểu em nghe chị đồng nghiệp hay cô bạn cũ nào mách nước mà lại sắm về hàng loạt những bộ đồ sexy, quyến rũ. Em bảo phụ nữ phải biết mê hoặc, biết làm đẹp, ăn mặc gợi cảm để chinh phục chồng.
Khổ nỗi em không biết rằng, cái thân hình hiện tại của em không cho phép em làm điều đó. Em làm thế chỉ phản tác dụng chứ không khiến anh mê hơn được.
Nhiều hôm thấy em đi lại trong nhà với bộ váy ngắn cũn cỡn, lộ thân hình ngấn mỡ, anh ngán ngẩm lắm. Không phải anh chê em béo, điều khiến anh buồn là em đã không tinh tế trong cách lựa đồ. Em vô tình tự làm mình xấu xí đi.
Những điều đó anh vẫn có thể chấp nhận được. Dù sao cũng là vợ chồng, cũng ăn đời ở kiếp với nhau, cũng hiểu vì sao mà em như vậy. Nhưng khi em thể hiện những điều đó ra ngoài, mọi việc trở nên khó khăn hơn với anh trong việc chấp nhận.
Em không biết đấy thôi, mấy bà quanh xóm mình ai cũng xì xào nói xấu em. Họ bảo em đã không được đẹp còn thích ăn mặc hở hang, nhìn vào trông phát… ngán.
Trước mặt em chẳng biết họ nói thế nào chứ anh phải nghe bao lời như thế rồi. Anh muốn nói với em nhưng sợ em nghĩ ngợi.
Hôm rồi, em đi du lịch cùng công ty anh. Em không thể biết anh đã xấu hổ như thế nào khi em diện bộ đồ lộ nguyên đôi vai cơ bắp, lộ cả cái bụng ngấn mỡ và cặp chân như… hai cái cột đình.
Đó là lời mà mấy anh đồng nghiệp chụm đầu vào xì xào mà anh vô tình nghe được chứ không phải anh có tình miệt thị em.
Em cứ thế hồn nhiên đi lại, tung tăng khắp nơi. Anh xấu hổ lắm. Anh luôn tự hào về em, tự hào về người vợ đảm đang, yêu chồng, thương con…
Ngoại trừ việc em cứ thích ăn mặc hở hang trong khi ngoại hình không nên khiến anh buồn. Có những nhược điểm trên cơ thể, nếu chưa khắc phục được thì mình che đi, sao cứ phải lộ ra để thiên hạ bàn tán?
Em có mập mạp, có ngấn mỡ thì anh vẫn thương, vẫn quý vì em là vợ anh, vì em đã hi sinh rất nhiều cho cái gia đình này. Cứ giản dị là chính em thôi, không cần phải hở hang đâu vợ nhé!
Khánh Chi (tổng hợp)