Thương một người không nhất thiết phải chung đường. Chỉ cần người vẫn ổn là đã đủ…
Em đã biết chấp nhận, đã biết quay trở về với một gương mặt bình thường nhất, không mơ mộng nữa, chỉ cần nắm tay một người chung đường là đủ, không mỏi mệt nữa, chỉ muốn bình yên, thật bình yên, vậy là đủ rồi... Ai trong đời cũng có một người đã từng khiến chúng ta khóc đến thương tâm nhất, nhớ đến sâu sắc nhất... chắc chắn là anh rồi...em chỉ muốn cả cuộc đời còn lại sẽ không gặp thêm một người nào như thế nữa...