1. Chúng ta vốn chẳng duyên phận gì, toàn nhờ vào em tiêu tiền mà gần bên… Em vốn chẳng bao giờ có thể gặp được anh nhưng nhờ em tiêu tiền mà gặp anh tại concert, tại fansign. Em vốn chẳng thể gần anh nhưng nhờ em tiêu cả tiền lẫn thời gian lẫn sức lực mà gần anh tại sân bay.
2. Kiếp này bản thân em chưa có gì, ko xứng bên anh. Hẹn anh kiếp sau nếu em xinh hơn, em giỏi hơn nhất định em sẽ tìm mọi cách bên anh. Chúc anh hạnh phúc bên cô ấy.
3. Anh đừng cho rằng em đợi anh là do em chưa gặp được một người tốt, nếu thật sự gặp được thì làm gì có chuyện em đợi anh. Nhưng nhiều năm nay em tìm mãi vẫn không thể tìm được người thứ 2 như anh.
4. Là lúc nào cũng cố gắng thay đổi bản thân trở nên tốt hơn với hi vọng 1 ngày sẽ đủ tự tin đứng trước mặt người ta thổ lộ, nhưng càng cố gắng càng thấy khoảng cách giữa 2 đứa xa dần ra, cơ mà vẫn không bỏ cuộc nổi.
5. Bản thân bị xem như siêu em gái, nào là anh ấy tỏ tình ai, tặng quà ai, đều nói cho mình nghe. Buồn, ghen, tức giận? Làm được gì? Chỉ lặng lẽ rơi nước mắt, cùng anh ấy đùa giỡn với tình cảm của bản thân. Anh ấy vốn là như thế, không thật lòng yêu mày đâu. Thế nhưng khi định buông thì anh ấy lại làm mình xiêu lòng. Rồi chính anh thích em trước nhưng người không buông được lại là em. Có lẽ cuộc đời này của chúng ta chỉ như hai đường thẳng giao nhau một lần, vĩnh viễn không thể trùng nhau!
6. Thật ra em cũng chẳng phải đợi anh thích em, em chỉ là đợi ngày mình hết thích anh. Cứ mỗi lần em muốn buông tay, anh lại cho em một chút ngọt ngào, khiến em ko nỡ, cứ ngỡ rằng đó là yêu.
7. Cảm giác chỉ cần thấy được nụ cười của anh ấy là bầu trời ngày hôm đó thật đẹp. Cảm giác ghen tức trong lòng vì biết cả đời này có lẽ cả 2 chỉ có thể là 2 đoạn đường thẳng song song mà thôi nhưng vẫn không thể ngừng hy vọng.
8. Như một fangirl. Nhìn thấy, nghe thấy, dõi theo từng bước chân, lưu giữ từng khoảng khắc đẹp nhất, nhưng chẳng thể nào chạm tới. Như Butterfly của BTS ý, "anh đẹp tựa một cánh bướm, em càng muốn chạm thì anh càng bay xa."
9. "Tớ suýt nữa thì có anh ấy bên cạnh."
"Rồi sao nữa?"
"Tớ ngu ngốc bỏ lỡ."
Thứ chúng ta đánh mất không phải là tình yêu, mà là dũng khí!
10. Em tưởng mình đã yêu nhau rồi chứ. Em tưởng mình đã có thể ở bên nhau rồi chứ. Em cũng tưởng em đã thật sự yên bình rồi đấy chứ!! Hóa ra tất cả là do em tự ngộ nhận , tự vui tự buồn tự khóc tự đau khổ . Tất cả đều là em tự mình suy diễn. Anh hoàn toàn ko có lỗi. Lỗi là do ngay từ đầu em đã thích anh.
11. Là cảm giác chỉ cần gặp cậu ấy thì bao nhiêu dũng khí tan biến hết, như kiểu tôi có thể hiên ngang trước tất cả nhưng khi đứng trước mặt cậu tôi bỗng cảm thấy mình không xứng. Không biết vì lí do gì, kể từ khi gặp cậu, độ tự ti tăng gấp ngàn vạn lần. Càng lúc càng cảm thấy bản thân mình không có gì đặc biệt…
12. Tất nhiên là đau khổ rồi. Bản thân mình ấy, biết rõ cậu ấy không thương mình. Nhưng mà kẻ thổ lộ cũng đã thổ lộ, người từ chối cũng đã từ chối rồi. Rốt cuộc sau ba năm, không thương chính là không thương.
Khánh Chi (tổng hợp)