Võ Hạ Trâm, nữ ca sĩ trưởng thành từ cuộc thi Tiếng hát truyền hình năm 2007 khi giành giải quán quân đã trải qua hơn 10 năm theo đuổi sự nghiệp ca hát.
Nhìn nhận lại con đường ca hát với nhiều thăng trầm, nữ ca sĩ sinh năm 1990 khẳng định dòng nhạc thị trường theo thị hiếu số đông khán giả chưa bao giờ là chọn lựa của cô.
Ngoài ra, chia sẻ với phóng viên, Hạ Trâm cho biết cô đã trải qua hành trình vượt lên những đau khổ trong tình yêu cũng như cú sốc trong nghề: suýt bị cưỡng hiếp, gạ gẫm trong giới.
‘Yêu càng nhiều hát càng hay’
– Trong thời gian qua, khán giả nhắc nhiều đến Hạ Trâm bởi những chia sẻ về đời tư, tình yêu, chị có thấy phiền lòng về điều này?
– Hai năm trước là khoảng thời gian mà tôi thường hay chia sẻ chuyện tình cảm lên trang cá nhân. Lúc đó tôi chỉ nghĩ đơn giản là mình hạnh phúc, mình đau khổ thì mình cứ chia sẻ cho mọi người biết.
Nhưng bây giờ càng trưởng thành, tôi càng thấy đúng là những chuyện riêng tư càng giấu kín được chừng nào càng tốt chừng đó. Tình yêu càng bớt phơi bày trên mặt báo thì càng lâu bền. Mỗi người đều có những giai đoạn để khi nhìn lại, bạn đã thấy mình trưởng thành hơn.
– Chuyện tình cảm đau khổ ảnh hưởng đến công việc và cuộc sống của chị ra sao?
– Ca sĩ yêu càng nhiều hát càng hay, đau khổ càng nhiều thì hát càng sâu. Có một lần tôi đứng trên sân khấu hát ca khúc Giấc mơ mùa thu và không thể ngăn nước mắt chảy ra. Bởi lời bài hát quá giống với câu chuyện với những nỗi đau tôi từng trải qua. Cuối cùng, bài hát của tôi được ủng hộ nhiệt tình và lan truyền trên mạng xã hội.
– Đọc những chia sẻ đẫm nước mắt của chị trên truyền thông, nhiều người cũng tin rằng Võ Hạ Trâm đã đi qua rất nhiều đau khổ trong chuyện tình cảm?
– Đúng là những thứ mà tôi đã trải qua trong quá khứ từ chuyện suýt bị cưỡng hiếp, bị người yêu phản bội, bị gạ gẫm cũng đủ để quật ngã, vùi dập tôi bất kỳ lúc nào. Nhưng tôi luôn có niềm tin rằng sau những đau khổ, thì ánh sáng hạnh phúc mới sẽ tới. Quan trọng là bạn có đủ niềm tin để tiếp tục bước đi hay không.
Là người tích cực, tôi luôn đón nhận mọi chuyện dù đau khổ như thế nào trong tâm thế lạc quan. Nếu không phải là người suy nghĩ tích cực thì những năm trước, với những đau khổ trong tình yêu thì có lẽ tôi đã lụi tàn lâu lắm rồi.
– Vậy hiện tại, chuyện tình yêu của chị thế nào rồi?
– Tôi đang hạnh phúc trong tình yêu, bên cạnh một người đàn ông bản lĩnh, chững chạc và sẵn sàng lo cho tôi mọi thứ để khiến tôi yên tâm hơn trong cuộc sống. Anh bao dung nữa.
Anh từng nói một điều mà đến bây giờ tôi vẫn rất cảm kích: "Đã có anh rồi, em không cần phải lo toan bất kỳ điều gì nữa. Nếu em thích hát thì cứ đi hát, nhưng em phải vì đam mê chứ đừng hát vì tiền".
– Nói như vậy là chị vẫn muốn dựa vào người đàn ông của mình thay vì tự lập?
– Tôi vẫn tự lập về tài chính, vẫn đi làm kiếm tiền và vẫn toàn quyền quyết định cuộc sống của mình. Tuy nhiên, tôi nghĩ dù phụ nữ có mạnh mẽ đến đâu thì vẫn cần có một người đàn ông ở bên cạnh thủ thỉ tâm sự, và che chở cho mình.
Đôi khi phụ nữ cũng phải "xù lông" mạnh mẽ, gai góc đủ để bảo vệ bản thân nhưng tôi nghĩ khi đối diện trước người đàn ông mình yêu, hãy cứ mềm yếu một chút để họ bảo vệ. Hạnh phúc và lòng kiêu hãnh của đàn ông đôi khi cũng đến từ sự bảo vệ, chăm lo của họ dành cho người phụ nữ của mình.
Một người phụ nữ cứ phải gồng mình tỏ ra mạnh mẽ bất chấp cũng chỉ vì cô ấy chưa gặp được người đàn ông đủ tốt. Phụ nữ mà phải một mình chống chọi với bao phong ba bão táp chứng tỏ người đàn ông bên cạnh đã không làm tròn vai trò của mình.
– Sau khi bị người yêu cũ phản bội, chị vẫn muốn đặt hết niềm tin và trái tim mình vào một người đàn ông khác?
– Vì sao mình phải vì chuyện đau khổ trong quá khứ, vì một người phản bội mình mà lại đánh mất cơ hội khiến bản thân hạnh phúc? Đó khác gì tự tạo thêm bi kịch cho bản thân, đúng không?
– Nói như vậy có vẻ chị là người yêu hết mình và sẵn sàng hy sinh tất cả cho người mình yêu?
– Có thể nói là như vậy. Mỗi người sẽ có những cách yêu khác nhau nhưng riêng tôi, tôi chọn cách yêu bằng tất cả trái tim của mình chứ không yêu bằng lý trí. Khi yêu tôi sẽ dốc hết những gì của mình cho người ta. Thế nên, nếu có điều gì không hay, có thể tôi cũng sẽ đau khổ hơn người khác gấp hai, ba lần.
Nhưng lỡ sinh ra với tính cách như vậy thì tôi biết làm sao thay đổi được. Đau khổ? Ừ thì tôi chấp nhận đau khổ. Đau khổ xong thì sẽ hạnh phúc thôi. Đôi khi tôi cũng nghĩ vu vơ chắc kiếp trước mình nợ đàn ông dữ lắm nên kiếp này mới phải đau khổ vì họ nhiều như vậy.
– Với người yêu hiện tại thì chị có ý định tiến tới hôn nhân?
– Khi mà tôi yêu ai thì tôi đều xác định đó là mối quan hệ lâu dài. Với người yêu hiện tại cũng vậy. Nhưng chuyện vợ chồng còn là duyên số, không chỉ phụ thuộc vào mình.
Hơn nữa, sau những mối tình trước với quá nhiều đau khổ, tôi không dám đặt hy vọng quá. Ngày trước khi yêu ai tôi đều xác định mình nhất định phải có một kết quả tốt đẹp với người này. Nhưng rồi bi kịch vẫn xảy ra, tôi không thể nào lường trước được để rồi khiến trái tim mình bị tổn thương đến mức tưởng rằng không thể vực dậy nổi.
Nhưng thôi, đó đã chuyện quá khứ. Bây giờ tôi nghĩ, cứ yêu hết mình, tận hưởng tình yêu đang có, cái gì tới nó sẽ tới.
– Chị có nghĩ hôn nhân là đỉnh cao hạnh phúc của người phụ nữ không?
– Đó sẽ là hạnh phúc viên mãn đối với người phụ nữ của gia đình. Còn với những phụ nữ của công việc, độc lập thì hôn nhân sẽ là mối phiền phức.
May mắn, tôi là phụ nữ của gia đình. Tới cuối cùng thì điều tôi mong muốn cũng là một gia đình nhỏ êm ấm, cùng chồng và những người con. Tôi nghĩ mình có thể hy sinh tất cả vì gia đình. Thậm chí nếu phải lựa chọn giữa nghề nghiệp và gia đình, tôi cũng sẽ chọn gia đình, bởi đó là thứ tiền không bao giờ mua được.
Hiện tại, tôi dành nhiều thời gian xây dựng sự nghiệp, còn sau này khi lấy chồng, sinh con, tôi nhất định sẽ tạm gác lại tất cả để lo cho gia đình. Không hẳn là từ bỏ hoàn toàn công việc ca hát mà tôi sẽ ít ưu tiên hơn, chỉ hát để duy trì đam mê của mình chứ không phải để kiếm tiền hay nổi tiếng.
– Vậy chị có nghĩ mình bị chi phối bởi chuyện tình cảm nhiều quá khiến công việc ca hát bị ảnh hưởng?
– Không. Khi làm việc tôi luôn tập trung. Thậm chí chính công việc, chính những khi đứng trên sân khấu và hát đã khiến tôi quên đi những khổ đau trong tình yêu.
Tất nhiên, như sau khoảng thời gian chia tay bạn trai vì bị phản bội, tôi suy sụp lắm chứ, nhưng chính công việc đã kéo tôi lại. Ca hát là quãng đường dài, đó là uy tín, danh dự của mình. Tôi tuyệt đối không làm bất kỳ điều gì tổn hại đến nó. Nếu ca hát đã là đam mê mà mình buông luôn thì đâu còn cái gì để níu kéo mình lại nữa mà sẽ càng trượt dài trong đau khổ.
– Giai đoạn khi biết bạn trai phản bội, chị đã phải vượt qua cú sốc đó như thế nào?
– Nếu bạn đã chấp nhận và bỏ qua mọi chuyện thì đau khổ cũng sẽ trôi đi rất nhanh. Tôi tìm mọi cách để nghĩ thông, để có lý do buông bỏ. Khi đó bạn sẽ không phải bị ám ảnh bởi những câu hỏi như: "Tại sao tôi yêu anh như vậy, anh lại phản bội tôi?".
‘Tôi muốn nghệ sĩ nữ vạch trần mảng tối xấu xí của showbiz’
– Cách đây không lâu, chị từng chia sẻ về việc mình suýt bị một bầu show cưỡng hiếp khi đi lưu diễn ở Quy Nhơn. Câu chuyện này cũng đã làm chấn động làng giải trí, vậy điều gì khiến chị nói ra sự thật này?
– Bản thân tôi cũng sợ lắm chứ, vì đối tượng đó không phải là người tử tế, cũng là tên tuổi "máu mặt". Tôi cũng sợ rủi khi ra đường tôi có thể bị tạt axit, bị hành hung vì động chạm đến người có máu mặt trong giới.
Nhưng tôi chỉ nghĩ rằng bản thân càng sợ thì sau này sẽ chỉ mãi sợ thôi, người kia sẽ càng lấn tới. Một khi tôi đã dám lên tiếng tố cáo thì chẳng còn điều gì khiến tôi sợ được nữa. Tôi nói ra không chỉ để "dằn mặt" những kẻ xấu xa mà còn muốn làm động lực cho những nghệ sĩ nữ khác cũng đứng lên để nói ra sự thật, vạch trần những mặt tối xấu xí của giới giải trí.
– Ngoài sự việc này, chị có từng nhận bất kỳ lời gạ gẫm khiếm nhã nào từ những người trong giới không?
Rất nhiều. Họ gạ gẫm, hứa hẹn cho tôi tiền, cho show, rất nhiều thứ. Tôi nghĩ trong giới giải trí ai mà nói chưa từng bị gạ gẫm là nói dối.
– Vậy làm cách nào để chị chống lại những lời gạ gẫm đó?
– Tôi chọn cách thẳng thắn nhưng khôn khéo. Tôi cho họ một câu nói nửa thật nửa đùa, để họ có thể đủ hiểu được sự cương quyết của tôi cũng như để lại cho họ chút thể diện.
Tôi nghĩ những người gạ gẫm họ không có kiên nhẫn đâu, họ chỉ cần người phù hợp và chịu hợp tác với họ để thỏa mãn nhu cầu. Đó không phải là tình yêu để mà họ phải chờ đợi, nài nỉ. Chính vì thế, một khi mình không bật đèn xanh thì không cách nào họ có thể tiếp cận được mình.
Tôi biết trong giới nhiều ca sĩ nữ gặp trường hợp như tôi thậm chí là thiếu may mắn nhưng họ lại chọn cách im lặng và che giấu nỗi sợ đó suốt đời. Tôi nghĩ rằng chỉ khi bạn dám đối diện với nỗi sợ của mình thì bạn mới có thể vượt qua nó. Im lặng không phải là cách để xóa bỏ những nỗi ám ảnh đó mà càng khiến nó trở nên nặng nề hơn.
– Theo chị, chuyện đổi thân lấy tiền bạc, danh vọng trong nghề của một số nghệ sĩ trẻ hiện bây giờ có phải là điều cần lên án không khi dù sao đó cũng là chuyện cá nhân?
– Đúng, tôi đồng ý mỗi người đều có cách chọn cho mình con đường để nổi tiếng. Mình không có quyền để phán xét bất kỳ ai cả. Nhưng tôi không thể nào cầm trên tay 500 triệu chỉ để bán đi nhân phẩm và lòng tự tôn của mình. Đó là chọn lựa của mỗi người thôi.
– Hiện tại trên thế giới, phong trào #Metoo đang được ủng hộ mạnh mẽ, kêu gọi các nghệ sĩ nữ lên tiếng để giành lại công bằng phụ nữ và vạch trần những mảng tối trong giới nghệ thuật. Từng là một nạn nhân, chị nghĩ sao về điều này?
– Tôi hoàn toàn ủng hộ những phụ nữ mạnh mẽ, dám đứng lên để bảo vệ mình và giành lại sự công bằng. Tuy nhiên bình quyền, bình đẳng giữa nam và nữ nên được hiểu một cách đúng đắn. Nam làm được thì nữ cũng làm được, nam được ghi nhận thì nữ cũng phải được ghi nhận.
Đòi quyền bình đẳng nam nữ không có nghĩa là phụ nữ phải được nhiều quyền lợi hơn đàn ông, "leo lên đầu lên cổ" đàn ông thì mới gọi là công bằng. Phong trào đòi quyền bình đẳng giới tính cũng là điều tích cực nhưng đừng lạm dụng nó và biến nó trở thành công cụ để phục vụ cho mục đích của phụ nữ.
‘Trào lưu Bolero sẽ sớm thoái trào’
– Mới đây, khán giả khá bất ngờ khi thấy Hạ Trâm, người chuyên hát những bản pop ballad ngọt ngào chuyển sang hát Bolero trong cuộc thi Hãy nghe tôi hát, điều gì đưa chị đến với dòng nhạc này?
– Ngay từ bé những bài hát Bolero khiến tôi cảm thấy quen thuộc, không có nhiều dịp để hát Bolero nên đây là dịp để tôi thử sức, trải nghiệm và xem khả năng mình đến đâu.
Tuy nhiên, tôi chọn tham gia cuộc thi này để thử sức giọng hát của mình chứ đây không phải là con đường âm nhạc mình theo đuổi. Tôi cũng không rẽ hướng sang Bolero.
Tôi nghĩ làm cái gì mình yêu thì vẫn tốt hơn là theo một xu hướng, trào lưu nào đó không phù hợp với mình. Tất nhiên Bolero sẽ còn sống rất lâu trong dòng chảy âm nhạc Việt Nam nhưng cũng sẽ sớm thoái trào, nhường chỗ cho những trào lưu mới.
Tôi không thể nay đi hát Bolero, mai lại đi hát dân ca, mốt lại hát pop, dance… Mỗi ca sĩ chỉ có một thế mạnh và một thứ mình yêu nhất để theo đuổi thôi.
– Nhưng hơn 10 năm qua sau khi bước ra từ cuộc thi Tiếng hát truyền hình năm 2007, khán giả vẫn còn chưa định hình được phong cách âm nhạc rõ ràng của ca sĩ Hạ Trâm, chị nghĩ sao?
– Đúng vậy, đó là khi tôi vẫn còn loay hoay giữa đam mê và khán giả của mình. Ước mơ của tôi là đứng trên một sân khấu nhạc kịch để hát opera và trình diễn những vở nhạc kịch kinh điển, một thánh đường "Broadway" của Việt Nam chẳng hạn.
Bởi đây không phải là ước mơ đơn giản dễ thực hiện nên tôi sẽ bắt đầu từ những cái nhỏ hơn, dành cho bản thân mình nhiều hơn. Trong năm nay, tôi sẽ ra một album bán cổ điển, hát lại những ca khúc kinh điển trên thế giới.
– Nhưng hát cho mình và chỉ làm những cái mình thích sẽ đẩy chị ra xa khán giả?
– Đó là điều mà mình phải lựa chọn và chấp nhận. Mỗi ca sĩ đều chỉ có một đối tượng khán giả riêng.
Ngay từ đầu tôi đã không định hướng mình sẽ đi ra thị trường. Chính vì thế tôi không thể đòi hỏi mình có lượng fan đông đảo. Nhưng vừa đủ là được. Có đủ người yêu thích giọng hát và những ca khúc của tôi là đủ.
Mỗi năm tôi đều tiến lên một bậc, không nhanh nhưng cũng không giậm chân tại chỗ. Tôi biết vẫn có rất nhiều người biết thưởng thức âm nhạc mà tôi đang theo đuổi. Bất kỳ dòng nhạc nào cũng có đất sống của nó, có thể nhộn nhịp nhưng cũng có thể rất tĩnh lặng.
– Vậy chị nghĩ đối tượng khán giả chính của chị là gì?
– Những bạn đã tốt nghiệp đại học trở lên, vì khi đó các bạn có một đời sống tâm hồn phong phú hơn, các bạn trải qua những va vấp, thăng trầm trong cuộc sống thì sẽ khiến các bạn phần nào thay đổi gu âm nhạc của mình, có cách tiếp nhận một ca khúc khác đi. Tôi nghĩ những người càng sâu sắc sẽ càng thích nghe dòng nhạc tôi chọn.
Khánh Chi (tổng hợp)