Tôi biết họ vụng trộm sau lưng tôi, nhưng vì các con, vì kinh tế eo hẹp quá, tôi làm ngơ vờ như mình không hay biết. Tôi vẫn đối xử tốt với cả bạn thân và chồng dù biết thừa họ cắm sừng lên đầu tôi.
Tôi biết, nhiều người khi nghe câu chuyện sẽ coi thường, sẽ khinh rẻ một người vợ chấp nhận cho chồng đi ngoại tình như tôi. Hơn nữa, lại còn là chồng ngoại tình với bạn thân của chính mình.
Nhưng nếu phải sống trong cảnh ngày ngày nhìn con ốm yếu, dặt dẹo, tiền thuốc thang chạy vạy khắp nơi như tôi thì sẽ hiểu, với tôi bây giờ, các con là mục tiêu lớn nhất mà tôi cần nỗ lực.
Tôi chấp nhận để chồng ngoại tình bởi vì chính cuộc tình vụng trộm đó đã giúp tôi có khoản tiền nuôi con.
Vợ chồng tôi cưới nhau tay trắng, chẳng có đồng nào làm vốn. Bố mẹ hai bên gia đình đều nghèo nên cũng không giúp đỡ được nhiều. Tồi tệ hơn nữa là, sau khi sinh con, con tôi thể trạng kém, ốm đau liên tục.
Công việc hiện tại của tôi và chồng chỉ đủ ăn, thừa ra không đáng kể. Vì thế, khi con ra đời, lại ốm yếu nhiều, chúng tôi lúc nào cũng rơi vào cảnh thiếu tiền, vay mượn khắp nơi.
Nói về cô bạn thân của tôi, nó là một người tốt. Chúng tôi chơi với nhau nhiều năm mặc dù hoàn cảnh của hai đứa khác nhau rất nhiều.
Bạn tôi là một cô tiểu thư, con nhà giàu có. Mặc dù cô ấy không xinh đẹp nhưng vẫn có rất nhiều đàn ông theo đuổi vì trông chờ vào cái gia tài giàu có mà cô ấy được sở hữu.
Bạn tôi lấy chồng rồi ly hôn sau đó vài năm. Hiện tại, cô ấy làm mẹ đơn thân, có một cô con gái nhỏ. Chúng tôi vẫn chơi với nhau, dù tôi biết, cô ấy qua lại với chồng sau lưng mình.
Chuyện này đã xảy ra hơn 1 năm nay. Lần đầu tiên tôi phát hiện ra là do chồng tôi dùng một số điện thoại khác để liên hệ với cô bạn thân của tôi.
Lúc đó tôi đớn đau lắm. Cái cảm giác bị đâm sau lưng bởi chính chồng và người bạn mình tin tưởng thật sự không dễ chấp nhận chút nào. Nhưng khi đọc dòng tin nhắn họ viết cho nhau, tôi chỉ biết nuốt nước mắt vào trong, không dám làm ầm ĩ mọi chuyện lên.
Bạn tôi đưa cho chồng tôi khá nhiều tiền mỗi lần con tôi ốm. Ngồi ngẫm lại tôi mới nhận ra, chồng tôi đi làm lương không nhiều, vậy mà mỗi lần con tôi ốm, chẳng hiểu chồng tôi xoay đâu ra nhiều thế. Hóa ra, tất cả đều là tiền bạn tôi đưa.
Tôi đã muốn đánh ghen, muốn làm ầm lên nhưng rồi tôi im lặng. Chồng tôi vẫn tốt, vẫn yêu thương vợ con. Bạn tôi cũng tử tế với tôi. Tôi biết, cô ấy làm điều có lỗi đó vì quá cô đơn, chồng tôi lại đẹp trai, ăn nói khéo nên rồi họ thích nhau.
Là một người vợ, tôi cũng ghen lắm nhưng nghĩ nếu không có tiền của bạn tôi giúp đỡ thì gia đình tôi còn khó khăn hơn nữa.
Vậy là tôi nhắm mắt, coi như không biết. Họ diễn một màn kịch trước mắt tôi, tôi cũng đóng một vai hoàn hảo che mắt họ. Có đôi lúc tôi rùng mình ớn lạnh trước những sự giả dối mà ba người dành cho nhau.
Tôi không biết họ định đưa mối quan hệ này về đâu, nhưng hiện tại, mọi thứ vẫn đang tạm ổn, tôi sẽ im lặng vờ như mình ngây thơ và hạnh phúc.
Nếu sau này, chồng tôi muốn lấy bạn tôi, tôi cũng sẽ đồng ý ly hôn và chúc phúc cho họ. Còn nếu anh muốn quay về, muốn dừng lại với người kia, tôi cũng sẽ thứ tha. Tôi ngẫm ra, trong đời này muốn hạnh phúc phải học cách chấp nhận mà thôi!
Khánh Chi (tổng hợp)