Người vợ thoăn thoắt rạch bánh mỳ, nhồi xúc xích, dăm bông, thịt thà pate..người chồng lăng xăng mang bánh ra cho khách, dắt xe, dọn ghế.
Chiếc xe máy đặt bên treo biển xe ôm. Vừa giúp vợ bán hàng vừa tranh thủ vài cuốc xe ôm. Hàng bánh mỳ ấy rõ đông. Về mặt nào đó mà nói thì đó là hàng bánh mỳ thành công nhất trên phố Hàng Chuối.
Thế hệ của chúng tôi, và cả trước đó, được (bị) giáo dục về đàn ông theo quan niệm: Đàn ông chí lớn bốn phương! Vợ như y phục. Huynh đệ như tay chân.
Thế nên khó lắm nếu bắt đàn ông chịu làm số 2, trợ giúp sự nghiệp cho vợ! Giả như vợ có sự nghiệp lẫy lừng thì đàn ông phải lẫy lừng hơn hoặc uất mà chết! Thứ đàn ông ấy đến giờ vẫn còn và hay tụ bạ ngoài quán bia chửi đời. Số còn lại bận giúp vợ nên tối mày tối mặt chẳng chiều nào cũng ngồi quán bia được nữa!
Thành công nào cũng giống nhau khi nó được sinh ra từ 24h chuyên tâm, dốc lòng. Nhưng thành công ấy có mang đến hạnh phúc thực sự không thì mỗi thành công mỗi khác. Tôi nghĩ vậy!
Ngồi trên đỉnh thành công mà chỉ có một mình hiu quạnh so với việc có một người ở bên chia ngọt sẻ bùi nếm cùng trái đắng thì ai mà không mơ? Tôi nghĩ không ít phụ nữ mong có được chồng mình giúp một tay vậy!
Chỉ hiềm nỗi đàn ông "chí lớn bốn phương, coi vợ như y phục" thì nhiều!
Tôi không biết người ta luận về một người chồng với những tiêu chuẩn gì mới là chồng tử tế. Là chỉ rượu không chè, chỉ gái không trai, chỉ bạc không cờ. Hay đàn ông tiếng tăm lẫy lừng, tiền kiếm theo thúng. Hoặc đàn ông thông minh tuyệt đỉnh, bừng bừng chí lớn.
Tôi chỉ biết người chồng tử tế là người chồng đủ để vợ nói với chúng bạn bằng đôi mắt lấp lánh tin yêu. Mà muốn vậy, có lẽ người chồng cần hướng về vợ nhiều hơn sự sĩ diện trong mình!
Đàn ông kiểu ấy có đang ở nhà bạn không?
Khánh Chi (tổng hợp)