Cuộc sống hôn nhân yêu cầu cả 2 người đều phải thấu hiểu, yêu thương lẫn nhau, thậm chí có thể hi sinh vì người kia nhiều hơn. Đàn bà khôn luôn chỉ cho đàn ông 2 sự lựa chọn Đừng trách phụ nữ vô tình, hãy hỏi bạn đã từng để tâm đến họ…
Hai người đàn ông đều kết hôn đã 10 năm, vào một hôm cùng đưa vợ mình đi dự tiệc. Sau khi hát hò nhảy múa chán chê, hai người vợ cùng ngồi một bên bàn luận về gia đình và chồng con. Còn các anh chồng cùng nhau uống rượu chuyện trò.
Anh K. nói: "Vợ anh đẹp thật!".
Anh H. nheo mắt nhìn vợ, trông như đôi môi nhỏ nhắn của vợ đang mỉm cười dịu dàng vậy.
Anh K. nói tiếp: "Chắc hai vợ chồng anh mới kết hôn không lâu đúng không. Nhìn là biết ngay?".
Anh H. trả lời: "Không lâu, mới 10 năm thôi".
Anh K. ngạc nhiên: "Sao có thể chứ, nhìn hai người như đôi vợ chồng mới cưới vậy. Tôi và vợ cũng đã kết hôn 10 năm rồi, anh xem, vợ tôi bắt đầu thay đổi rồi, sắp thành bà già tới nơi rồi, nhìn thế nào cũng không thuận mắt, đi đâu cũng không dám cho cô ấy đi cùng.
Tôi mà có được người vợ đẹp như vợ anh thì tốt biết bao. Có điều nhìn đôi bàn tay trắng nõn ngọc ngà của vợ anh chắc cô ấy không biết làm việc nhà nhỉ? Về phương diện này so sánh thì vợ tôi ăn đứt vợ anh là cái chắc. Đúng không? Cô ấy bận bịu công việc nhưng vẫn chăm sóc cả gia đình vô cùng chu đáo".
Anh H. cười nói: "Anh lại sai rồi. Vợ tôi trông bề ngoài như tiểu thư con nhà giàu, ai cũng tưởng cô ấy không biết làm gì, nhưng sự thật lại hoàn toàn ngược lại, việc nhà cái gì cô ấy cũng lo liệu đâu vào đấy hết. Được cái con gái tôi giống hệt mẹ cả ngoại hình lẫn tính cách".
Mặt Anh K. có chút đổi sắc, buồn rầu nghĩ: "Cùng là phụ nữ mà sao lại khác biệt lớn đến vậy chứ?".
Từ xưa đến nay tôi luôn đối xử tốt hết mức có thể với cô ấy, ngay cả chuyện dây giày cô ấy có bị tuột giữa đường tôi cũng ngồi xuống buộc lại cho cô ấy. Khi chân mỏi tôi có thể mát xa cho cô ấy, Tan sở tôi đều mua chút điểm tâm cô ấy thích ăn đem về nhà, sáng dậy đều hôn lên trán cô ấy, trời mưa bất chợt tôi có thể phi xe từ cơ quan đến chợ đón cô ấy.
Cô ấy luôn vì gia đình hi sinh không biết bao nhiêu điều, lúc nào cũng tiết kiệm từng xu từng đồng, đến cái áo cũ rồi cũng không dám mua cái mới, tôi biết tính cô ấy nên luôn mua về nhà trước rồi mới cho cô ấy biết, hơn nữa đồ trang điểm cũng do một tay tôi sắm cho cô ấy. Anh có làm được những điều đó không? Anh đã bao giờ vì vợ mà làm những chuyện như vậy chưa?".
Anh K. ngượng chín mặt, vì anh ta đang nghĩ đến cái cảnh một ngày bình thường ở nhà mình. Suốt ngày chỉ biết gào thét chỉ tay 5 ngón, cả gia đình đều phải nhìn sắc mặt anh ta mà sống. Có lần chỉ vì vợ mua chiếc áo mới mà 2 vợ chồng cãi nhau. Càng đừng bao giờ nhắc đến những hành động như vậy với vợ.
Anh H. lại nói tiếp: "Vợ mình không thương thì thương ai, phụ nữ sau khi kết hôn mà mất đi một phần tình yêu của chồng thì khác gì hoa không được tưới nước, viên ngọc trai không còn phát sáng.