Tôi là con một đại gia, tôi cũng có tài kinh doanh như bố mình và gặt hái được thành công. Khi mới 30 tuổi tôi đã có trong tay khối gia tài tiền tỷ, xe cộ vài chiếc, biệt thự lớn sang trọng. Tôi gặp em, một cô gái dung dị, nhẹ nhàng.
Em nhỏ hơn tôi 18 tuổi, sinh viên năm cuối khoa thanh nhạc, xinh đẹp, hát hay, máu kinh doanh có sẵn từ gia đình. Gặp em lần đầu chúng tôi đã ngồi "chém gió" suốt một buổi rồi ăn cơm, cà phê, nghe nhạc, nói chuyện kinh doanh và tôi ngồi nghe em hát rất say sưa, tự nhiên. Nửa năm sau, tôi cưới em. Em trở thành cánh tay phải của chồng trong kinh doanh, vừa quản lý gia đình vừa giao tiếp giúp tôi đạt không ít thành công. Giầu có, vợ trẻ đẹp, không còn gì hạnh phúc hơn. Hạnh phúc hơn nữa là em sẵn sàng sinh cho tôi một đứa con, nhưng số tôi may mắn làm sao khi lần đầu em sinh đôi. 2 đứa con gái xinh như em. Mấy năm trôi qua tôi sống như trong một giấc mộng.
Lấy vợ trẻ nên tôi phải làm trẻ tâm hồn mình (Ảnh minh họa)
Giấc mộng ấy sẽ tiếp diễn nếu như một ngày, em, người vợ sắc sảo nhưng biết điều của tôi không trở nên ghen tuông thái quá. Em bắt đầu công cuộc kiểm soát chồng bằng cách kè kè bên tôi trong tất cả các cuộc giao dịch, đi chơi hoặc công việc gia đình. Em chăm chăm soi mói từng tin nhắn trên điện thoại của tôi. Nhiều lần em nước mắt ngắn dài khi vô tình đọc được tin nhắn của một số người phụ nữ tán tỉnh tôi, trước đây chuyện đó là chuyện nhỏ.
Ảnh minh họa
Tôi tức tối về truy vấn em, dọa sẽ ly hôn về những việc làm thái quá của em. Lúc đó mới vỡ lẽ, em ghen tuông, muốn kiểm soát chồng vì những dấu hiệu… mà tôi không ngờ tới: "Bấy lâu nay anh có đoái hoài gì đến vợ đâu. Anh lúc nào cũng than mệt mỏi, tính tình nóng nảy, hay nạt nộ vợ. Đi làm về đến nhà còn chẳng buồn chơi với vợ con, cứ nằm ườn ra đó. Đã thế, mấy tháng nay anh "đụng" đến vợ được mấy lần? anh có nhớ không? Em mới ngoài ba mươi tuổi mà như ở góa, chẳng biết chồng chán chồng chê điểm gì. Vậy chẳng phải anh có bồ bên ngoài, tiêu hết sinh lực bên ngoài rồi chỉ mang cái mệt mỏi cáu gắt về nhà cho vợ hay sao?..". Em vừa kể lể vừa khóc trông rất tội nghiệp.
Quả thật thời gian gần đây tôi thấy đầu óc cứ nóng ran, tim đập thất thường, nóng tính, hay cáu gắt, mệt mỏi, hay quên và có cảm giác rất dễ bị kích động. Cũng mấy lần tôi vô cớ tức giận với em vì mấy chuyện nhỏ nhặt. Có lẽ tuổi tôi đã ở bên kia sườn dốc nên tính tình cũng đổi khác.
Tôi quên rằng em còn rất trẻ, còn tôi thì để cho mình quá già. Tôi đã xin lỗi em và hứa bù đắp cho em tất cả, nhưng để làm được việc đó tôi cần phải hy sinh một số công việc để chăm sóc bản thân cho tương xứng với em. Và em vẫn đợi được tôi bằng tình yêu vô bờ bến.
Khánh Chi (tổng hợp)