1. Dù đã biết trước về tình hình thời tiết ở Thường Châu trước trận chung kết, nhưng không ai có thể tin vào mắt mình khi thấy mặt sân thi đấu của U23 Việt Nam và U23 Uzbekistan trước trận đấu ít giờ.
Và tới khi bóng lăn cũng thế, là cả một sự ngạc nhiên lớn khi đó không phải sân bóng dành cho một trận chung kết giải đấu quan trọng bậc nhất châu lục, khi toàn bộ mặt cỏ đã được thay bằng tuyết.
Ở một mặt sân như thế, với thời tiết dưới 0 độ C nhưng đoàn quân của HLV Park Hang Seo vẫn bước vào trận đấu với sự tự tin và quyết tâm cao độ như thường thấy kể từ đầu giải với hy vọng viết tiếp vào trang sử chói lọi mà mình đã làm được ở VCK U23 châu Á.
Quyết tâm cao, thi đấu với tinh thần chiến binh và khiến U23 Uzbekistan gặp nhiều khó khăn, chỉ tiếc rằng những nỗ lực mà U23 Việt Nam tạo ra đã bị Andrey Sidorov phá hỏng khi trận đấu chỉ còn tính bằng giây.
2. Quay trở lại với "cuộc chiến trên băng tuyết", rõ ràng U23 Uzbekistan mạnh hơn rất nhiều so với U23 Việt Nam từ thể lực, thể hình cho tới cả ưu thế quen, phù hợp với thời tiết.
Thế nhưng, U23 Việt Nam vẫn với lối chơi phù hợp, chắc chắn và cả quyết tâm vượt khó đã khiến U23 Uzbekistan gần như không thể chơi theo cách mà họ muốn, và đội bóng này chỉ có thể mở tỉ số bằng một tình huống đánh đầu ở phút thứ 8.
Quang Hải lại được gọi như một người hùng, nhưng rõ ràng bằng vào những gì thể hiện suốt 45 phút đầu tiên, rồi cả phần thời gian rất dài còn lại của trận đấu U23 Việt Nam xứng đáng có kết quả hoà hơn là thất bại đầy tiếc nuối như đã thấy.
3. Nước mắt thua trận của các cầu thủ U23 Việt Nam đã rơi ở trong một buổi chiều mưa tuyết lạnh lẽo ở Thường Châu. Nhưng với các cổ động viên nơi quê nhà những gì mà thầy trò HLV Park Hang Seo làm được thực sự ấm lòng.
Có thể không ấm lòng, không tự hào không khi U23 Việt Nam đến với giải đấu trong cái nhìn khinh thường của các đối thủ mạnh ở bảng đấu, rồi tới tứ kết. Và mọi thứ chỉ kết thúc, khi thầy trò thầy Park đàng hoàng, xứng đáng vào chơi trận chung kết, sau khi vượt qua đội bóng World Cup Qatar ở bán kết.
Máu đã đổ trên mặt trung vệ Tiến Dũng, Văn Hậu đã chấn thương để không thể góp tên ở trận bán kết, chung kết…và còn đó là những khuôn mặt thở dốc sau mỗi trận đấu kéo dài thì liệu rằng có thể không tự hào được không?
U23 Việt Nam đã chơi bóng bằng trái tim quả cảm, bằng tinh thần và cả lòng tự hào dân tộc như thế thì thất bại trong trận đấu cuối cùng trước Uzbekistan thực sự không là gì cả, sau những gì mà họ đã cho cả châu Á thấy tại giải đấu ở Trung Quốc.
Xin cảm ơn U23 Việt Nam, chúng tôi tự hào về các bạn!
Bách Nguyên (Theo Vietnamnet)