Đoàn Lữ Thụy Phương sinh năm 2012, cho đến nay “cô bé” đã có trong gia tài của mình nhiều giải thưởng về sáng tác, mới nhất là Giải cây bút triển vọng của UPU năm 2023, Tặng thưởng của Hội đồng Giám khảo Giải thưởng Dế Mèn lần thứ Tư năm 2023.
“Bố con Cà Khịa và những bức thư” được Đoàn Lữ Thụy Phương viết từ khi mới lên 9, 10 tuổi. Những câu chuyện ở nhà, ở trường trong con mắt của một cô bé lí lắc, thông minh và nhân hậu khiến các bạn nhỏ cùng tuổi thấy đồng cảm; còn bạn đọc người lớn được dịp “giật mình” vì gặp lại chính mình “những ngày thơ” và vừa đọc vừa cười tủm tỉm.
Cuốn sách được chia thành 2 phần: Phần đầu về thế giới thực tại với 20 truyện và phần tiếp nối là thế giới tưởng tượng với 9 bức thư của cô bé Kẹo.
Thế giới thực tại của Kẹo với ông bố Cà Khịa và bà mẹ thích hoàn hảo, những người hàng xóm như cô Nhung, cô giáo cũ, bác Liên, em Na… Mỗi người được Kẹo vẽ bằng một bức chân dung sinh động, trong đó đậm nét hơn cả là chân dung ông bố Cà Khịa. Bố Cà Khịa được xếp là “người hầu” trong gia đình có “hoàng hậu” và “công chúa”, nhưng thực ra bố lại giống như… “hoàng đế” được “hoàng hậu” và “công chúa” cung phụng. Ông bố thích “cà khịa” và nhất là “cà khịa” vợ con, nhiều khi khiến vợ con phát bực đến mức muốn đuổi ra khỏi nhà. Nhưng nếu vắng ông Cà Khịa đó, ai sẽ đưa con đi học? Ai sửa đồ đạc hỏng? Ai chở hai mẹ con đi chơi?... Cô tác giả hóm hỉnh quan sát rất tinh ý để phát hiện ra những điều hài hước: Mẹ của cô bé là người nấu ăn rất giỏi, nhưng lại luôn sợ lên cân, bác Liên “Ối giời ơi”, cô Nhung mê bóng đá,… Đoàn Lữ Thụy Phương đã ghi lại chân thực và phát hiện những điều thú vị trong cuộc sống gia đình. Xung quanh cô bé tràn ngập tình yêu thương, sự quan tâm, mỗi người đều có tính cách và sở thích riêng nhưng luôn thật hài hòa vì có sự tôn trọng đến những người xung quanh.
Tác giả nhí Đoàn Lữ Thuỵ Phương
Thế giới tưởng tượng là thế giới riêng của Kẹo, nơi em nhận được những bức thư từ nghững người bạn đặc biệt. Đó là đôi dép cũ, cây cọ, chiếc bút, thậm chí cái bánh bao vừa ăn hôm qua… Những người bạn đó kể cho Kẹo nghe về bản thân mình và thế giới của các bạn ấy. Thế giới đó cũng ở trong thế giới của Kẹo nhưng ít được chú ý, và bị quên lãng. Đoàn Lữ Thụy Phương viết trong trẻo và không bị sa vào tự nhiên. Nếu như với phần đầu, thế giới thực tại cho ta biết về cô bé đáng yêu nhí nhảnh, luôn biết quan tâm đến mọi người xung quanh thì với phần sau em chững chạc, sâu lắng trong những suy tư của một tâm hồn giàu lòng trắc ẩn.
Linh An