Ngày qua ngày, giờ qua giờ, vẫn có rất nhiều phụ nữ Việt Nam bị bạc đãi hay ngậm đắng nuốt cay mà không dám phản kháng. Có rất nhiều lý do được đưa ra như sức ép từ xã hội, bố mẹ hay con cái, nhưng theo mình, lý do lớn nhất đó chính là sự phụ thuộc.
Phụ nữ Việt Nam quá phụ thuộc vào người chồng. Những suy nghĩ như con gái học nhiều, cố gắng nhiều để làm gì, sau này về chồng nó nuôi, hay đằng nào thì cũng ở nhà nuôi con vẫn khá phổ biến. Chính sự phụ thuộc đó làm rào cản quá lớn với người phụ nữ để họ có thể tự lập trong xã hội: họ không có khả năng kiếm sống cho bản thân và cho con cái. Vì tình thương con hay sức ép từ xã hội, họ thường nhận lấy bất hạnh cho bản thân mình.
Trong cuộc sống, con người thường hay tự tin thái quá vào bản thân. Khi được hỏi: Chuyện gì sẽ xảy ra nếu người chồng tương lai của bạn không tốt như bạn tưởng, hay sẽ thay đổi. Nhiều bạn tự tin vào khả năng chọn người cũng như sự hiểu biết của bản thân về đối phương và trả lời: "Anh ấy là một người tốt và sẽ không làm những chuyện có lỗi với mình!?" Không ai có thể khẳng định bất cứ điều gì. Nicholas Taleb (tác giả cuốn sách "Lý Thuyết Thiên Nga Đen") có nói:
"Dù cho bạn có nhìn thấy thiên nga trằng bao nhiều lần đi chăng nữa, bạn cũng không thể nào suy luận rằng thiên nga màu trắng. Nhưng chỉ cần một lần duy nhất bạn nhìn thấy thiên nga đen, nó là quá đủ để phủ nhận suy luận của bạn".
Vâng, dù bạn có nhìn thấy người kia tốt với bạn như thế nào đi chăng nữa, chỉ cần một lần họ bạc đãi bạn cũng có thể phủ nhận niềm tin rằng họ sẽ tốt với bạn mãi mãi. Hơn nữa, tương lai thì luôn bất định. Điều duy nhất không thay đổi trong cuộc sống là sự thay đổi. Mọi vật, mọi hiện tượng, cảm xúc, cảm nghĩ, cách hành xử, mọi thứ rồi sẽ khác. Chỉ không rõ sự thay đổi là tốt hơn hay xấu hơn mà thôi.
Hãy tưởng tượng sự lựa chọn trong cuộc sống là một chiếc bánh, và để có được chiếc bánh đó, bạn phải phải cố gắng. Càng để lâu, chiếc bánh càng nhỏ đi, sự cố gắng cần thiết phải làm để có được chiếc bánh đó càng tăng lên. Hãy lựa chọn chiếc bánh khi bạn còn no, và để dành cho lúc cần thiết, chứ đừng đợi đến khi thật đói bạn mới nghĩ đến chiếc bánh đó. Nếu như khi đó, chiếc bánh teo lại quá bé so với công việc bạn phải làm, bạn cảm thấy cuộc sống thật bất công và bạn thà chết đói còn hơn. Đó là lúc bạn chấp nhận, cam chịu số phận của mình và cảm thấy mình thật bất hạnh.
Nhiều người gặp hoàn cảnh đó rồi ước rằng ngày xưa họ đã khác, họ có cơ hội để làm lại, để cố gắng hơn và có quyền tự quyết cho cuộc sống của họ. Họ dại dột bởi họ không biết được chữ "ngờ". Ngờ đâu người ta như thế. Có những người đã mắc sai lầm và có những người chưa. Nếu mình nói cho bạn biết điều đó ngay bây giờ, liệu bạn có sẵn sàng cố gắng và thay đổi để làm chủ cuộc sống của mình?
Bạn không cố gắng không có nghĩa bạn sẽ gặp phải tình cảnh như thế, nhưng hoàn toàn có khả năng để bạn lâm vào trong hoàn cảnh đó. Nếu sự cố gắng có thể biến khả năng đó gần về 0, bạn có sẵn sàng đánh đổi thời gian rảnh rỗi hay những lúc ăn chơi của bản thân? Nếu có, hãy thay đổi ngay đi, càng sớm càng tốt, bởi vì chiếc bánh đang teo lại khi bạn chần chừ suy nghĩ đó. Nếu không, chúc bạn may mắn tìm được một người tốt và sẽ không bao giờ phải cần đến chiếc bánh trong tương lai. Nếu như bạn bị bạc đãi, đừng có oán trách đời. Bởi bạn biết được rằng điều đó hoàn tòan có thể xảy ra, nhưng bạn đã chọn đánh cược vào một ván bạc mạo hiểm.
Có một lần, mình đọc được đâu đó: "Khi 2 người đến với nhau, cả 2 đều có khả năng sống một cách độc lập, lý do duy nhất họ đến với nhau là họ cảm thấy hạnh phúc hay sự quan tâm khi ở bên nhau, và đó là thứ duy nhất mà họ cần." Đừng cưới vợ chỉ vì bạn cần một người giặt giũ, nội trợ hay giúp chăm sóc bản thân; đừng cưới chồng vì bạn cần một nguồn chu cấp. Hãy trở lên độc lập, bởi khi độc lập, bạn sẽ luôn có quyền tự quyết. Bạn có thể tự làm được mọi việc, và lý do duy nhất bạn đến với nhau là vì hạnh phúc. Nếu bạn đến với nhau nhờ tiền hay nhan sắc, khi điều đó không còn tồn tại, bạn đã đánh mất đi giá trị của bản thân.
Khi bạn không cần gì cả, khi bạn luôn có thể dứt áo ra đi, người ta sẽ biết quý trọng bạn. Con người thường không biết quý trọng những gì mình đang có, bởi họ luôn tin rằng, họ sẽ không bao giờ đánh mất nó. Nếu như họ biết rằng bạn sẽ ra đi khi họ không đem lại hạnh phúc cho bạn (thứ duy nhất bạn cần), họ sẽ luôn tìm cách đem lại hạnh phúc cho bạn.
Khánh Chi (tổng hợp)