Giải trí

Nguyễn Hồng Nhung: "Scandal ảnh nóng 14 năm trước như một vết sẹo"

Nữ ca sĩ từng phải đi điều trị về tâm lý sau khi bị bạn trai tung ảnh nude lên Internet năm cô 22 tuổi.

Quay lại thời điểm 14 năm về trước khi gặp sự cố bị tung ảnh nude, chị đối mặt với nó ra sao?

Thật không dễ dàng khi kể hay nhớ lại quá khứ bởi nó chẳng vẻ vang gì. Nó như một cơn ác mộng với tôi. Nó trở thành một vết sẹo luôn trở nên đau nhức mỗi khi trở trời. Tôi còn nhớ mình đã muốn trốn trong một xó xỉnh nào đó để tĩnh lặng. Tôi nhận ra mình đặt niềm tin sai chỗ cho một người đàn ông, vì họ mà mình đã hủy hoại tương lai, danh dự gia đình, bố mẹ… Làm sao có thể sống được nếu như mỗi ngày đều có những bài báo viết về mình, những hình ảnh được lan truyền? Họ hàng, hàng xóm láng giềng đều khinh bỉ và xa lánh dù mình là nạn nhân. Sự việc còn ảnh hưởng nặng nề đến tâm lý mà sau này tôi phải tìm đến bác sĩ chuyên khoa để trị liệu. Bác sĩ phân tích rằng việc bị đưa ảnh nude lên chỗ công cộng mà không được sự chấp nhận thì cũng giống như mình bị làm nhục tập thể.

Chị đã làm cách nào thoát ra khỏi thời gian khủng hoảng về tâm lý đó? 

Tôi không thể vì một sai lầm mà buông xuôi tất cả. Tôi quyết định phải tự đứng dậy, bước ra ánh sáng đối diện với những gì đang xảy ra. Có người đồn rằng tôi đã tự tử vì nhục nhã, cũng có người nói tôi có cả video sex, nhưng khi tôi có buổi gặp gỡ báo chí, sự việc lại thay đổi theo một chiều hướng khác. Đã có nhiều bầu sô mời tôi hát và chỉ trong vài tháng, lịch diễn của tôi dày kín vì sự tò mò của công chúng như đi coi "xiếc khỉ" vậy!

Cũng có người nghĩ tôi tự tung hình ra tạo scandal để đắt show hơn. Nhưng sự thực là sau khi nghe tôi hát, khán giả ngạc nhiên và muốn gặp lại tôi trong những show kế tiếp. Cuộc đời là như vậy, một cô gái 22 tuổi phải bước vào đời với một vết nhơ thì cho dù sau này thành công đến đâu cũng vẫn là không thể gột rửa.

Khi sang Mỹ định cư, chị đối mặt với những khó khăn gì để sống ở nơi đất khách quê người?

Việc sang Mỹ là một cuộc ra đi không hẹn ngày trở về. Một lần nữa, nó đưa cuộc đời của tôi – một cô gái 23 tuổi rơi vào bế tắc. Khi đó, các bầu sô thi nhau mời tôi biểu diễn ở châu Âu và cuối cùng là Mỹ.  25/8/2005 là ngày cuối cùng tôi được nhìn thấy những cảnh vật của quê hương mà không biết khi nào được trở lại. Sự ra đi đó không hề được báo trước.

Sau khi trình diễn xong và được khán giả tại Mỹ rất yêu thích thì một sự cố bất ngờ xảy ra khiến tôi buộc phải lựa chọn: một là nếu trở về sẽ gặp nguy hiểm cho mình và cho người thân; hai là nếu ở lại sẽ sống ra sao nơi đất khách quê người. Điều đau khổ nhất với tôi là lời van xin của mẹ khi bà nói tôi hãy cố gắng ở luôn tại Mỹ và làm lại cuộc đời. Công cha sinh mẹ dưỡng tôi chưa báo đáp được, tôi không biết phải làm thế nào. Nhưng cũng chính lời van xin của mẹ đã giúp tôi có nghị lực để cố gắng tồn tại mỗi ngày. Tôi thực sự đã phải vật lộn với cuộc sống cô đơn, không nhà, không xe cộ vì ở Mỹ muốn đi ra đâu đó đều phải có xe hơi. Cản trở lớn về ngôn ngữ cũng làm tôi trở nên đơn độc.

Ai là người giúp đỡ chị trong khoảng thời gian mới sang Mỹ?

Thực sự tôi không có một ai vì người bầu show mà tôi nghĩ rằng có thể tin tưởng lại lừa hết số tiền tôi dành dụm để sống qua ngày. Có những lúc tôi nghĩ mình sẽ làm những công việc khác để sống. Bố mẹ và chị gái rất xót xa cho tôi. Cứ nghĩ đến họ đang đau khổ vì mình, tôi lại tự động viên mình phải sống tốt hơn mỗi ngày.

May mắn là Tổ nghiệp vẫn cho tôi đi hát để kiếm sống bằng chính sức lao động nghệ thuật của mình. Tôi phải cám ơn ông trời bởi trải qua bao sóng gió, bị cuộc đời vùi dập, tôi vẫn có được cuộc sống hạnh phúc như hiện tại. Còn gì vui sướng hơn khi sự nghiệp của tôi đang trên một đỉnh cao, gia đình nhỏ bé của tôi tràn đầy tình yêu thương và sự chia sẻ.

Từng một lần đổ vỡ hôn nhân, con trai đầu lòng lại mắc chứng tự kỷ, có khi nào chị trách móc số phận luôn bày ra nhiều thử thách với mình? 

Trước đây thì có vì tôi khổ quá, tủi nhục quá, chỉ muốn chết đi. Tôi từng thử chết nhưng không chết được, thế nên khi sống lại tôi tìm đến tâm linh, nhờ vậy mà tôi học được hai chữ ‘chấp nhận’. Thử thách nào tôi cũng vượt qua được hết, chỉ cần bố mẹ, người thân của tôi bình yên thôi.

Chị chấp nhận sự thật thế nào để đồng hành cùng con?

Bé Skyler (con của Hồng Nhung và chồng cũ – PV) được phát hiện bị tự kỷ khi hơn 2 tuổi. Lúc đầu tôi không muốn tin nhưng sau đó tôi chỉ mong con khỏi bệnh và sinh hoạt như những đứa trẻ khác, tôi khổ cực cỡ nào cũng không sao. Nếu ngồi để kể lại mình vất vả thế nào, tôi chẳng biết phải kể từ đâu. Nhưng tôi cảm ơn cuộc hôn nhân không may mắn trước đây đã cho tôi một đứa con quý giá!

Tôi và ba của bé Skyler chia tay nhau vì hết duyên, sau đó chúng tôi trở thành bạn bè. Ba của Skyler giờ cũng đã có gia đình mới nên tôi không muốn làm ảnh hưởng đến cuộc sống riêng của anh. Khi nào nhớ Skyler, anh có thể đón bé bất cứ lúc nào.

 Mất bao lâu chị mới chịu mở lòng đón nhận ông xã hiện tại, doanh nhân Minh Quân? 

Sau vài năm tôi mới mở lòng đón nhận tình yêu mới. Tôi cảm ơn anh ấy nhiều lắm. Tuy tôi ít khi nào nói với anh nhưng thực tâm tôi coi anh như sứ giả được vị thần nào đó sai đến vực tôi dậy sau những biến cố trong cuộc sống của một người mẹ đơn thân. Tấm lòng nhân hậu và trái tim tâm đạo của anh ấy đã chinh phục tôi hoàn toàn.

Cô có tổ ấm hạnh phúc bên doanh nhân Minh Quân cùng hai con

Anh ấy hỗ trợ chị thế nào chăm sóc cả bé Skyler và con gái nhỏ Sukem của hai người?

Vì biết tôi cần giấc ngủ để giữ gìn sức khỏe sau mỗi đêm diễn nên anh luôn thức dậy sớm mỗi sáng đưa bé Skyler tới lớp, sau đó căn giờ trưa đón bé đến lớp học khác dành cho trẻ bị chậm nói. Khi trở về nhà, anh cho bé Skyler được vui chơi trong vòng tay của gia đình.

Bé Skyler hiện tại có thể tự biết làm một số những việc chăm sóc bản thân như tự mặc quần áo, xúc ăn, nói những từ ngữ đơn giản, biết giao tiếp ngôn ngữ và ánh mắt khi cần tương tác… Nhìn chung bé tiến bộ hơn mỗi ngày và tôi sẽ không bao giờ buông tay trước số phận. Còn bé Sukem quá nhỏ nên tôi và những người trong gia đình thay phiên nhau chăm sóc.

Chung sống bên nhau đã lâu, vì sao vợ chồng chị chưa tổ chức đám cưới?

Chắc tôi sẽ không cưới nữa vì tôi không muốn làm rình rang hay tổ chức gì. Tôi và anh quan niệm miễn sao hai người phải hạnh phúc trong sự giản đơn. Hai đứa vẫn đùa với nhau rằng, chờ khi nào tôi 60 tuổi sẽ làm lễ kỷ niệm trong khung cảnh xung quanh treo những chiếc đồng hồ to nhỏ để nhắc nhở thời gian là dấu mốc quý giá nhất của cuộc sống. Nếu không trân trọng từng giây phút bên nhau, chúng ta sẽ đánh mất những khoảnh khắc tuyệt vời.

Hiện tại chị khá bận rộn khi vừa chạy show ca hát vừa có công ty kinh doanh riêng về nail. Làm thế nào chị và chồng có thể san sẻ công việc để luôn chăm sóc hai con một cách tốt nhất?

Tôi và anh cố gắng thu xếp, nhưng sẽ không thể thiếu được công lao to lớn của bà ngoại bé Skyler và Sukem. Nếu không có hậu phương vững chắc như vậy, tôi khó thành công trong mọi việc và có cuộc sống gia đình ổn định được.

Khánh Chi (tổng hợp)

Cùng thể loại

About Us

The argument in favor of using filler text goes something like this: If you use arey real content in the Consulting Process anytime you reachtent.

Instagram