Tôi khóc như mưa suốt quãng đường về nhà ngoại, chỉ muốn nhảy xuống sống chết quách cho xong…
Tôi và chồng kết hôn được 6 năm, có 2 nhóc con nếp tẻ đủ cả. Chúng tôi sống cùng nhà chồng và vợ chồng em chồng. Cuộc sống gia đình chẳng có gì đáng nói vì cả nhà khá hòa thuận. Nhưng có một việc khiến tôi vẫn hết sức áy náy đấy là việc chồng mình quá thân thiết với em dâu. Đôi lúc còn thấy họ khoác tay, khoác chân xưng hô anh – tôi như hai thằng đàn ông ngay trước mặt bố mẹ mà tôi thấy chướng mắt.
Hỏi ra mới biết, em dâu tôi là bạn học chung với chồng, chơi khá thân, bố mẹ tôi cũng biết. Cả hai có chung sở thích bóng đá, chồng tôi giới thiệu em dâu cho em chồng tôi. Nhưng dù là thế, bây giờ họ cũng là những người trong cùng một gia đình, biểu hiện cử chỉ cũng nên tế nhị chứ. Nói với chồng thì chồng bảo "quen rồi" vì cứ coi cái Hoa như đàn ông nên chẳng nghĩ ngợi gì, còn bảo tôi suy diễn linh tinh.
Chồng tôi có mấy chiếc quần con khá là cũ thậm chí có chiếc bị rách, tôi bảo anh bỏ đi vì tôi cũng mua cho anh khá nhiều chiếc mới nhưng anh nói bạn tặng nên không muốn bỏ. Đôi lúc đem quần áo của chồng đi giặt, nhìn mấy chiếc quần ấy mà mất hết thiện cảm.
Bữa đó tôi đến tháng, cơn đau quằn quại khiến tôi không muốn gần chồng. Nghỉ hè nên tôi gửi các con về ngoại vài hôm còn mình sang phòng con ngủ. Bố mẹ chồng tôi thì đi du lịch. Cậu em chồng lại đi công tác. Sáng hôm sau vì quá mệt nên tôi xin nghỉ làm buổi sáng. Lúc tôi dậy thì chẳng còn ai, đoán là chồng và em dâu đã đi làm, tôi lấy điện thoại gọi cho chồng xem tối qua anh ngủ ngon không thì không thấy nghe máy.
Nằm một lúc đỡ hơn, tôi nghĩ ra có mấy bộ quần áo bẩn của chồng và con chưa giặt nên tính đi về phòng để gom cho vào máy. Vừa đi tới gần cửa tôi thấy chiếc quần con cũ của chồng vướng ngay ở chân, tôi chợt nghĩ "không biết làm gì lại để quần áo lung tung thế này". Nhưng cùng lúc cầm chiếc quần của chồng lên, tôi nghe có tiếng rên rỉ, thở gấp vọng ra từ chính phòng của mình.
Hé cửa bước vào, tôi thấy chồng và em dâu đang quấn lấy nhau vô cùng nồng nhiệt. Họ say sưa đến độ chẳng hề nhận ra có sự xuất hiện của tôi. Tôi vội vàng chạy ra khỏi nhà, bắt ngay chiếc taxi về thẳng nhà ngoại. Ngồi mấy tiếng mà tôi chẳng biết làm gì ngoài khóc, chỉ muốn nhảy xuống sông chết quách đi cho xong nhưng nghĩ tới các con tôi không đành lòng.
Tôi chẳng thể ngờ chồng lại làm cái thứ tồi tệ và loạn luân đó ngay chính nhà mình, thực sự tôi rất hoang mang, không biết rồi cuộc hôn nhân của mình sẽ đến đâu nữa. Thà chồng đi bóc bánh trả tiền bên ngoài còn hơn là ngoại tình với em dâu. Ông trời đúng là biết trêu đùa tôi mà…
Khánh Chi (tổng hợp)