Chia sẻ

Chúng ta từng là của nhau, giờ anh là của người khác

Ai cũng có những nỗi đau riêng, và để trở nên mạnh mẽ, ai cũng phải học cách vượt qua nỗi đau đó.

Chúng ta từng bên nhau vượt qua nhiều giông bão của cuộc đời. Từ thời anh còn đạp chiếc xe đạp cũ đến đón em vào mỗi buổi sáng. Thời đó, tấm lưng anh thấm đẫm mồ hôi, em ngồi sau lo sốt vó, nhưng anh lại nói "anh không mệt". Lắm lúc chúng ta còn chia nhau ổ bánh mì rồi cùng uống chung một chai nước.

Những lúc cơm ăn không no, ngày nào lên giảng đường trong bụng cũng đói meo. Những lúc trời mưa như trút nước nhưng anh vẫn sang mang cho em chiếc bánh bao nóng hổi khi em bệnh cả ngày chẳng ăn gì. Những lúc anh chở em rong ruổi khắp các con phố Sài Gòn.

Tất cả kỷ niệm đó, bây giờ lại gói ghém trong hai chữ "quá khứ". Anh biết không, em nhớ mối tình mình chắt chiu năm ấy, nhớ anh của năm ấy. Anh khi đó không có gì trong tay, chỉ là một chàng sinh viên nghèo từ quê lên thành phố học với mong muốn được đổi đời. Anh khi đó thật thà, chất phác và anh khi đó không bao giờ làm em tổn thương. Nhưng bây giờ, chỉ cần một ánh mắt của anh cũng khiến em đau lòng biết bao nhiêu.

Khi cuộc sống bắt đầu ổn định hơn, anh cũng dần thay đổi. Trước đây, anh không bao giờ giấu em điều gì, kể cả việc được một nữ sinh khác tỏ tình. Em còn cười bảo anh ngốc, ai đời lại đi thú tội trước bình minh như vậy. Nhưng giờ đây, chuyện gì anh cũng giấu giếm rất kỹ. Đến khi người phụ nữ kia bế con đến tận nhà ăn vạ, em mới ngã ngửa ra đã bị anh lừa dối suốt bao lâu qua.

Em từng nghĩ ngoài tình yêu, chúng ta còn rất nặng nghĩa với nhau. Vì anh và em đã đi cùng nhau đã hơn 10 năm rồi. 10 năm, nhưng anh lại phản bội mà mang trái tim đi yêu thương một người khác.

Từ ngày biết anh ngoại tình, em sợ nên chưa một lần đối mặt với vấn đề. Em sợ sẽ nhìn thấy cái gật đầu thú nhận "đứa con đó là của anh và anh sẽ có trách nhiệm". Sợ ánh mắt lạnh lùng của anh chứng tỏ tình cảm với em đã không còn. Sợ anh sẽ quyết định phủi bỏ những tháng ngày trước đây để chạy theo một mối tình chỉ gói gọn mới vài tháng.

Mỗi ngày, chúng ta chạm mặt nhau, anh thường lảng tránh, còn em thì luôn ôm nỗi niềm sợ hãi đến ngạt thở. Em không biết mình sẽ chịu đựng được bao lâu nữa, em sợ mình sẽ yếu lòng mà buông tay anh trước. Và có rất nhiều nỗi sợ ngự trị trong em từ ngày biết anh phản bội. Có lẽ anh không biết được điều đó. Có lẽ anh không còn để tâm đến em nghĩ gì và sẽ làm gì. Bởi anh đã không còn là anh của ngày xưa, người đàn ông sợ nhìn thấy giọt nước mắt của em.

Quả thật những ngày qua, không khí trong nhà mình vô cùng khó chịu. Anh không giải thích bất cứ điều gì cho chuyện này nên em nghĩ anh cũng ngầm thừa nhận. Bây giờ em không biết bản thân làm gì cho đúng. Vì con cô ấy cũng cần có cha, con em cũng cần cha.

Nhiều lúc ích kỷ, em muốn giữ anh bên cạnh. Vì dù sao em cũng là người đến trước và cùng anh vượt qua biết bao nhiêu khó khăn. Một phần nữa em là vợ danh chính ngôn thuận nên có quyền ích kỷ.

Thật sự em rất nhớ cuộc tình năm đó, nhớ anh của ngày xưa ấy. Không biết anh có nhớ như em không? Nhớ chuyện chúng ta đã từng là tất cả của nhau.

Khánh Chi (tổng hợp)

Cùng thể loại

About Us

The argument in favor of using filler text goes something like this: If you use arey real content in the Consulting Process anytime you reachtent.

Instagram