Chia sẻ

Mắc sai lầm vì một lần không tự chủ

Sóng ngm

Hải sinh năm 1984 tại Thái Bình. Gia đình êm ấm của Hải là niềm ao ước rất nhiều người dân ở vùng biển đầy nắng và gió này. Bố làm cán bộ văn hóa của tỉnh, mẹ là giáo viên dạy giỏi của trường cấp hai thị xã. Hai chị gái cũng có công việc ổn định và yên bề gia thất. Anh trai làm trưởng phòng makerting của một công ty lớn ngoài Hà Nội. Hải là con út, kém các anh chị nhiều tuổi, nên được cả nhà cưng chiều. Khi Hải chào đời, cái thời khốn khó của gia đình đã qua đi. Điều kiện kinh tế khấm khá hơn, bố mẹ ra sức đầu tư cho cậu út ăn mặc, học hành. Không phụ lòng mong mỏi của cả nhà, Hải luôn dành thành tích cao trong học tập, được thầy cô và bạn bè yêu mến.

Tốt nghiệp cấp 3, em thi đỗ vào trường Đại học Thương Mại. Trong khi các bạn cùng lớp phải chạy đôn chạy đáo lo tìm nhà trọ, đăng ký xin ở ký túc xá thì em được ở trong ngôi nhà khá rộng rãi và tiện nghi. Đây là nhà bố mẹ đầu tư cho em và anh trai, để anh trông nom và chăm sóc cho em.

Hải thích nghi khá nhanh với môi trường sống mới, bạn bè mới. Nhưng điều em không ngờ nhất chính là thái độ của anh trai. Anh hơn em 12 tuổi. Khi em lớn lên, anh đã đi học và làm việc ngoài Hà Nội. Hai anh em rất ít có dịp nói chuyện với nhau, trừ những anh về quê nghỉ Tết, cũng chỉ hỏi thăm vài câu.

Hai anh em ở chung một nhà nhưng như hai người xa lạ, ở với anh một năm mà chưa ăn chung với nhau bữa cơm nào. Anh  lạnh lùng, ít nói với em. Một lần em tình cờ nghe được câu chuyện của anh với một người bạn. Anh kể khi anh học cấp 3, nhà còn khó khăn, anh phải vừa đi học, vừa đi làm thêm, bốc vác hàng hóa vất vả, ăn đói, mặc rách, trong khi em được sung sướng không thiếu thốn gì. Mỗi khi có chuyện, thì người chịu đòn bao giờ cũng là anh, mặc dù lúc đó em sai. Rồi bao nhiêu năm anh phải lăn lộn, ở nhà thuê, bố mẹ cũng không quan tâm. Vậy mà em đi học đại học, bố mẹ đã lo mua nhà cho em ở và bắt anh phải quan tâm, chăm sóc nữa. Bố mẹ đối xử không công bằng khiến anh cảm thấy bất bình. Em làm gì anh cũng cảm thấy khó chịu, không hài lòng.

Anh em không gần gũi nhau, em cảm thấy cô đơn ngay chính trong nhà mình. Nhiều lần em muốn dọn ra ngoài ở cùng với bạn, nhưng bố mẹ và cả anh trai cũng không đồng ý.

Thay đổi

Chán nản, không muốn về nhà. Em luôn tránh mặt anh trai vì sợ anh không vui. Cũng trong thời gian này, em có bạn gái. Chỉ là mến nhau hơn mức bình thường một chút thôi. Nhưng với anh trai em, thế đã là quá lắm rồi. Anh càng khắt khe, khó tính hơn. Tan học, em luôn tìm lý do để về muộn. Không đi chơi với bạn thì vào hàng internet để chơi games. Việc học hành dần dần chểnh mảng. Em phải thi lại 2 môn. Bố mẹ rất buồn, trách anh trai không quan tâm đến em. Mối quan hệ của hai anh em càng thêm mâu thuẫn. Anh đăng ký cho em theo học lớp tin học buổi tối tại trung tâm để tách em ra khỏi bạn gái và không có thời gian đi chơi. Em rất hứng thú, vì lúc bấy giờ, tin học còn chưa phổ biến và hoàn toàn mới mẻ với một cậu bé mới lớn.


Ảnh minh họa

Mỗi tuần em dành 3 buổi tối đi học thêm tin học. Thầy giáo dạy lớp em đã đứng tuổi, thấy em hiền lành, ngoan ngoãn, nên chỉ bảo em rất tận tình, thầy dạy em cách vào mạng internet để tra cứu thông tin, tìm tài liệu học tập.

Nhưng cũng từ khi biết vào mạng thành thạo, em tìm ra nhiều trò chơi online hấp dẫn như chơi tá lả, bắn half life, chơi say sưa hàng giờ không chán.

Lúc này, em đã bước vào năm thứ hai của đại học. Anh trai luôn kiểm soát gắt gao thời gian, nên em không có nhiều thời gian để chơi games. Xin bố mẹ mua máy nhưng không được đồng ý, em buồn lắm.

Thầy giáo dạy tin học biết chuyện, liền đồng ý cho em đến nhà sử dụng máy tính của thầy, với điều kiện chỉ được dùng để phục vụ mục đích học tập.

Mt phút không t ch

Mỗi khi rảnh rỗi, Hải đều đến xin thầy cho thực hành máy tính. Thầy quý em như con, dạy cho em cách lập trình, thiết kế web, nhưng nhất định không cho em được chơi vào những trang games. Càng có người ngăn cấm em lại càng ham thích hơn.

Hôm ấy, em đến nhưng thầy không có nhà. Do qua lại thường xuyên, nên em biết cửa sau nhà thầy thường không khóa cẩn thận. Lòng tham nổi lên, em nảy sinh ý định lấy trộm chiếc máy vi tính. Chỉ cần dùng tay đẩy mạnh, cánh cửa sau nhà thầy đã bật ra. Tay run bắn, trán đẫm mồ hôi, Hải lần tìm các đầu dây để tháo rời từng bộ phận máy thì bỗng nghe thấy tiếng xe của thầy từ đầu ngõ. Làm thế nào bây giờ? Biết giải thích với thầy thế nào về sự có mặt của mình trong nhà thầy? Còn bố mẹ nữa chứ!

Hải cuống cuồng nhìn quanh, thấy cây gậy thầy dùng chặn cửa đặt trên sàn, không kịp nghĩ ngợi gì, Hải nhặt cây gậy và lao ra cửa. Thầy giáo chưa kịp hiểu chuyện gì xảy, đã bị một cú đánh như trời giáng, nằm gục ngay trước cửa.

Khi em định thần lại, thấy mình đang bị những người hàng xóm nhà thầy dẫn ra đồn công an. Hơn hai tháng ở trại tạm giam là khoảng thời gian đáng sợ nhất đối với em. Ánh mắt tuyệt vọng của bố, những giọt nước mắt của mẹ và các chị, rồi những chuyện được chứng kiến trong trại, đã giúp cậu bé hiền lành, chưa từng va vấp lớn hơn rất nhiều.

Thầy giáo tốt bụng, sau thời gian dài chữa chạy trong bệnh viện đã phục hồi sức khỏe. May mắn cho Hải, thầy và gia đình đã cảm thông, hủy bỏ đơn kiện, Hải được tự do.

Vươn lên

Quay lại trường học, cố gắng để bù đắp lại thời gian nghỉ vừa qua. Thời gian đầu, các bạn xa lánh và có phần sợ em, không ai chơi hay trò chuyện với Hải. Một mình  ngồi cuối lớp, cố gắng miệt mài học tập, tuân thủ đúng các quy định của nhà trường. Thời gian qua đi, các bạn cũng không còn e dè như trước. Những người bạn tốt đã quay trở lại. Đặc biệt, anh trai cũng đã mở lòng hơn. Những câu chuyện giữa họ không còn là mày phải thế này, mày phải thế kia nữa.

Hải còn tích cực tham gia các hoạt động đoàn, không ngại chia sẻ vấp váp đầu đời với các em  khóa dưới.

Tốt nghiệp đại học loại khá, cậu quay về quê, tìm được công việc yêu thích và cố gắng sống tốt để xứng đáng là con cưng của cả nhà.

Khánh Chi (tổng hợp)

Cùng thể loại

About Us

The argument in favor of using filler text goes something like this: If you use arey real content in the Consulting Process anytime you reachtent.

Instagram