Cha của Diễm My mong em sẽ giống như \"cây lúa mọc cao\", vượt qua khó khăn bằng ý chí và nghị lực.
Dưới chân cầu Rạch Bàn 2 (quận 7, TP HCM) là chiếc ghe neo đậu của vợ chồng ông Lê Văn Đực (gần 70 tuổi, quê gốc Bến Tre) và con gái Diễm My, 13 tuổi. Cuộc sống hàng ngày của Diễm My sau giờ học chỉ tha thẩn quanh ghe. Người bầu bạn thân thiết nhất của em chính là cha. Ông Đực không chỉ như người cha mà còn như người bạn, luôn sẵn sàng vui đùa với mọi trò đùa nghịch của một đứa con nít.
"Cha thiếu một chân nhưng luôn chăm sóc, đưa rước con đi học mỗi ngày. Con bị các anh chị lớp trên ăn hiếp vì nhà nghèo, cha như anh hùng đứng ra bảo vệ con. Ước mơ lớn lên là trở thành bác sĩ để giúp đỡ người nghèo không có tiền chữa bệnh. Con muốn chữa bệnh cho cha con, vì trời lạnh chân cha thường bị đau nhức", Diễm My nói.
Ông Lê Văn Đực trước đây sống lênh đênh ở các cửa biển để đánh bắt, giăng câu. Khi Diễm My ra đời, ông mới lên bờ tìm nơi thả neo để con được đi học. Cuộc sống trên ghe thiếu thốn, mỗi ngày nhìn lên những tòa cao ốc đèn điện sáng trưng, nhìn lại nơi đang ông sống là chiếc ghe cũ kỹ, xung quanh chỉ thấy lùm lá sông nước, ông chạnh lòng: "Một lần, đến trường đón con, tôi thấy con ngồi một góc, hỏi thì con nói là bạn chê nhà con nghèo chỉ ở dưới ghe. Tôi động viên con, tiền bạc nay ở túi người này, mai ở túi người kia, quan trọng là mình còn sức khỏe, hơi thở để sống tốt đẹp. Diễm My ráng học giỏi, sau này đổi đời", ông Đực bùi ngùi.
Người cha lão niên mong con sẽ hơn mình, sẽ "vươn lên như một cây lúa mọc cao". Ông bảo, dù học phí tăng cao cũng sẽ nhận thêm nhiều vé số về bán để lo cho con.
Không phụ niềm tin của cha mẹ, Diễm My rất ngoan, luôn đứng hạng nhất trong các kỳ thi và làm lớp trưởng từ lúc vào trường. 13 tuổi, em cũng có những suy nghĩ chín chắn hơn các bạn đồng trang lứa: "Con không có một ngôi nhà bình thường như bao người nhưng con có nơi ở và gia đình bên cạnh. Những ngôi nhà trên bờ có thể rất ấm cúng nhưng con thấy nhà mình cũng ấm cúng hơn vì con có đủ cha mẹ. Chiếc ghe cũng như tâm hồn, gắn bó, chở con đi khắp mọi nơi như một mái nhà chống mưa bão. Cha nói tuy nhà mình nghèo nhưng mình có tâm hồn. Nếu con sống tốt, tương lai con sẽ thành tài. Con sẽ cố gắng học, để trở thành người có ích, được xã hội công nhận".
Diễm My cũng cảm thấy biết ơn cha mẹ đã luôn chăm sóc, bảo bọc, nuôi em khôn lớn. Em nhắn gửi đến cha: "Khi lớn, con sẽ kiếm tiền mua những thứ mong muốn và chăm lo cha mẹ. Cha ơi con thương cha nhiều lắm! Con cảm ơn vì từ lúc nhỏ đến giờ cha luôn chăm sóc, bảo bọc cho con, nuôi con khôn lớn. Con cảm ơn cha!".
Khánh Chi (tổng hợp)